truyện chiến thần ở rể dương thanh

Lúc này, mặt mày trời lửng lơ bên trên cao, thời điểm hiện tại vẫn qua quýt một ngày mới nhất.  

             “Thành công ty cho tới rồi!”  

Bạn đang xem: truyện chiến thần ở rể dương thanh

             Một môn sinh tông môn đang được nhìn coi trận pháp thấy sở hữu nhị người xuất hiện tại thì kính cẩn kính chào căn vặn Ngô Hùng chống.  

             Sau cơ tạo nên thế mới: “Lôi tông công ty của công ty chúng tôi vẫn hóng, mời mọc ông qua!”  

             Hai người theo gót môn sinh vào trong 1 Sảnh nhỏ, Ngô Hùng chống rằng với Dương Thanh: “Nơi này là Thiên Lôi Tông của trở nên Thanh Long, nhị thời buổi này cậu cứ nghỉ dưỡng ở đây!”  

             Rất nhanh chóng, sau khoản thời gian nhị người nhập vào Thiên Lôi Tông, một ông lão tóc bạc rời khỏi, những môn sinh trông thấy ông tớ thì đều cúi đầu, phía trên thực sự tông công ty của Thiên Lôi Tông – Lôi Chấn Thiên.  

             Lôi Chấn Thiên tiến bộ lên đón, cũng khá kính trọng Ngô Hùng Bá: “Anh Ngô, vẫn lâu ko gặp!”  

             Sau cơ Lôi Chấn Thiên người sử dụng góc nhìn Đánh Giá Dương Thanh cạnh bên Ngô Hùng chống rồi thiếu tín nhiệm hỏi: “Anh Ngô, trước cơ ko nên vẫn bảo tiếp tục dẫn cường fake kinh hãi cơ cho tới à? Sao thời điểm hôm nay lại dẫn theo gót một đệ tử? Ngài Dương cơ đâu, dễ thường ko tới?”  

             Ngô Hùng chống nghe thế thì nhíu ngươi, bộp chộp nói: “Anh Lôi, cạnh bên tôi đó là cậu Dương – Dương Thanh nhưng mà tôi vẫn kể!”  

             Ngay tiếp sau đó ông ấy giới thiệu: “Cậu Dương, vị này là tông công ty Lôi Chấn Thiên của Thiên Lôi Tông, ông ấy đặc biệt thân ái với tôi, sở hữu gì thì cứ gọi ông ấy”.  

             Nghe thấy Ngô Hùng chống ra mắt, Lôi Chấn Thiên ngạc nhiên, góc nhìn khó khăn tin cậy, thậm chí là nhận định rằng Ngô Hùng chống đang được đùa bản thân.  

             Ông tớ Đánh Giá Dương Thanh một ít, cũng nhìn rời khỏi tiềm năng võ đạo của anh ấy, đơn giản Thiên Cảnh Lục phẩm trung kỳ, tuy rằng cũng tương đối chất lượng nhập mới trẻ em tuy nhiên so sánh với những người vẫn khử Thiên Hải Tông và Hợp Hoan Tông thì còn thông thường xa xôi,  

             Vậy nên những lúc thấy Dương Thanh, ông tớ trọn vẹn ko suy nghĩ anh là cường fake nhưng mà Ngô Hùng chống vẫn rằng.  

             Theo ông tớ, Dương Thanh không tồn tại tiềm năng cơ, trong tâm còn thiếu tín nhiệm Ngô Hùng chống đang được nói điêu.  

             “Vù vù!”  

Xem thêm: hai vạn dặm dưới biển

             Đúng thời điểm hiện tại, linh khí sôi trào nhập tay Lôi Chấn Thiên, tạo nên trở nên lúc lắc động nhỏ, ông tớ tấn công một chưởng về phía ngực Dương Thanh.  

             “Dừng tay!”  

             Thấy cảnh này, Ngô Hùng chống hoảng kiêng dè.  

             Ông ấy ko ngờ Lôi Chấn Thiên lại đột ngột rời khỏi tay với Dương Thanh.  

             Dương Thanh vẫn đứng lặng ko cựa quậy, vẻ mặt mày điềm đạm, đôi mắt ko chớp lấy một chiếc.  

             Điều khiến cho Ngô Hùng chống bất thần là lúc đòn tiến công của Lôi Chấn Thiên chuẩn bị dụng nhập Dương Thanh thì ông tớ chợt tịch thu, điều này khiến cho Ngô Hùng chống thở phào thoải mái.  

             Ông ấy hiểu ra tiềm năng của Dương Thanh, tất yếu không ngại Dương Thanh bị thương nhưng mà lo ngại anh tiếp tục tức phẫn nộ nhuộm đỏ gay cả Thiên Lôi Tông.  

             “Lôi Chấn Thiên, lão già nua lú lộn này! Dám rời khỏi tay với cậu Dương như vậy, mau xin xỏ lỗi đi!”  

             Ngô Hùng chống tức phẫn nộ quát lác, ông ấy kiêng dè sự ngu xuẩn của Lôi Chấn Thiên dẫn cho tới hoạ rộng lớn.  

             Lôi Chấn Thiên thấy Ngô Hùng chống phẫn nộ thì thì sở hữu khá sửng sốt, vì thế mong muốn trấn an bạn tri kỷ, ông tớ tỏ vẻ áy náy mỉm cười rằng với Dương Thanh: “Dương... Thanh..., vẫn đắc tội, mong chờ cậu quăng quật qua!”  

             Tuy ngoài mồm rằng xin xỏ lỗi tuy nhiên trong tâm ông tớ khá tuyệt vọng, ông tớ suy nghĩ vừa phải rồi tôi chỉ test thăm hỏi dò la, còn nếu như không kịp thu tay thì Dương Thanh đã trở nên trọng thương rồi.  

Xem thêm: đam mỹ trọng sinh hoàn

             Lòng còn cảm thán: Nếu là võ fake không giống, mặc dù tiềm năng yếu hèn cỡ nào là thì cũng tiếp tục tránh mặt ngay!  

             Mà thương hiệu ngốc trước mặt mày lại như thể đã trở nên khí thế của nhưng mà doạ kiêng dè, trong cả rời né cũng không đủ can đảm.  

             Sao Ngô Hùng chống lại tưng bốc một thanh niên nhu nhược như vậy lên trở nên một vị thần vậy? Chẳng lẽ nhập cơ sở hữu ẩn khuất gì?