hoàng phủ ngạn tước

Nhóm đọc/download: 0 / 1

Số phen đọc/download: 732 / 16

Bạn đang xem: hoàng phủ ngạn tước

Cập nhật: 2017-09-24 23:58:37 +0700

Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem vấn đề ebook

QuyểN 7 - Chương 11-13

B

iết nhiều quý khách đang được ngóng phần tiếp bám theo tuy nhiên Tina thật ko có cách nào edit đủ 5 chương bởi vì... dịch đoạn này vượt lên đặc biệt khổ!!! Tina ^_^ (dịch hoàn thành toát mồ hôi) … Cho nên thời điểm ngày hôm nay chỉ có thể up 3 chương.

Warning 18+

***

Quyển 7: Tình yêu thương bắt đầu

Chương 11: Sự mải miết hoặc của tình thương (4)

Nhưng nhưng mà … cô thiệt sự đặc biệt ko thoải mái!

‘Nhưng nhưng mà, tuy nhiên nhưng mà …’ Cô ấp a ngắc ngứ, ham muốn phát biểu lại không đủ can đảm phát biểu.

‘Nhưng nhưng mà khuôn gì?’ Giọng Hoàng Phủ Ngạn Tước rõ nét là đặc biệt gấp rút.

Liên Kiều nuốt một ngụm nước miếng, ko chút dự phòng nói: ‘Nhưng nhưng mà … nó thiệt cứng nha, lại dường như … rất rộng lớn, người tao ko tự do thoải mái nhưng mà …’

Nói hoàn thành cô nhắm chặt đôi mắt như 1 đứa nhỏ xíu kinh hoảng phát biểu sai nhưng mà bị tiến công.

Nào ngờ mặt mũi tai cô chỉ mất giờ đồng hồ cười cợt của Hoàng Phủ Ngạn Tước, tiếp sau đó hắn rời khỏi lệnh: ‘Nha đầu, em ngỏ đôi mắt rời khỏi đi!’

Liên Kiều ngoan ngoãn ngoãn ngỏ đôi mắt rời khỏi, ngay lập tức tức thì bắt gặp hai con mắt như cười cợt như ko của hắn, vô này lại ẩn ko một tia thâm nám u nhưng mà cô ko thể nhìn xuyên thấu …

‘Có ham muốn coi test … súng của anh ý hình dạng ra làm sao không? Ân?’ Hắn cười cợt lặn tứ, góc nhìn, nụ cười cợt cả tiếng nói đều mang 1 vẻ mải miết hoặc.

Liên Kiều tựa như bị trúng lặn, liên tiếp gật đầu.

Lần trước thiệt rời khỏi cô cũng tương đối ham muốn coi test, tuy nhiên … dường như tiếp sau đó ngủ gật tổn thất …

Tối ni chắc chắn nên coi mang đến rõ ràng.

Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy cô gật đầu, lòng đôi mắt càng ngày càng âm trầm, hắn ko phát biểu gì chỉ bước tới mặt mũi nệm, ngồi xuống, vẫy tao về phía cô …

‘Tự bản thân cho tới lần đi!’ Hắn cười cợt xấu xí, nhướng ngươi một cơ hội đẫy mưu kế tế bào như 1 con cái sói bắt gặp chú chiên tự động dưng cho tới cửa ngõ.

Liên Kiều thơ ngây vươn người qua loa, ngồi cạnh hắn, gặm ngoạm môi tiếp sau đó đem tay vô vào áo choàng của hắn, dò xét xét …

Ở ở đâu chứ? Hình như thể phía bên dưới …

Nhưng nhưng mà …

Bàn tay nhỏ nhắn chợt tạm dừng, tuy rằng là cô học tập Trung Y, không tồn tại nhiều thời cơ bắt gặp thân thuộc thể con trai tuy nhiên sự khác lạ cơ phiên bản thân thuộc phái mạnh và phái đẹp cô vẫn biết.

‘Thế nào? Không dám hả?’

Hoàng Phủ Ngạn Tước thụ động tác ngây ngô của cô ấy làm cho ý loàn tình mải miết, thấy cô ngừng tay lại, hắn không can tâm, lặn mị cười cợt, khiêu khích.

‘Em …’ Liên Kiều cũng ko biết nên phát biểu gì, ham muốn rụt tay lại tuy nhiên lại sở hữu chút không can tâm.

Đột nhiên Hoàng Phủ Ngạn Tước vùng dậy áp cô bên dưới thân thuộc, nhẹ nhàng chụp lấy tay cô, cười cợt xấu xí nói: ‘Để anh phát biểu mang đến em biết nó ở phía trên …’

Nói hoàn thành ngay lập tức kéo bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy trực tiếp xuống bên dưới, thẳng phủ lên vật kiêu ngạo của con trai sớm vẫn tự tôn đứng lên.

Liên Kiều trợn đôi mắt, tuy rằng là cơ hội một tấm áo tuy nhiên cô ko khó khăn cảm biến được sự rắn rỏi truyền tới từ lòng bàn tay, với thiệt là hắn lấp liếm tại vị trí này sao? Hơn nữa … cây súng này dường như … tương đối rộng …

Chỉ là … cò súng ở đâu?

Cuối cùng với sự tò lần cũng thắng lợi, ko tự động công ty được, cô nối tiếp lần …

Hoàng Phủ Ngạn Tước ko khó khăn vạc hình thành tâm lý của cô ấy, Khi bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy phen bên dưới lớp áo choàng tắm của hắn, hắn suýt nghẹn thở …

Nha đầu bạo phổi này, lại dám châm ngòi thổi lửa!

Nhưng một giây này, giờ đồng hồ thét của Liên Kiều gần như là vang từng căn biệt thự!

‘A … đồ vật gi thế này?’

Cô sử dụng rất là lực toàn thân thuộc đẩy hắn rời khỏi, tiếp sau đó đứng nhảy dậy, cũng quên luôn luôn thân thuộc thể bản thân ko gì đậy điệm trọn vẹn vỡ lở bên dưới ánh đèn sáng.

Trời ạ! Cô vừa phải sờ trúng đồ vật gi chứ?’

Không với lớp áo choàng tắm cản ngăn, lòng bàn tay cô thẳng xúc tiếp với vật bên dưới lớp áo rét như bàn ủi cơ, rét cho tới suýt nữa thực hiện rộp tay cô …

Cái cơ, khuôn cơ … vốn liếng ko nên là súng!

Nếu như cô đoán ko lầm, cơ nên là …

Nhưng nhưng mà … cô đã và đang từng thấy qua loa bên trên những khuôn xác vô chống thực nghiệm, dáng vẻ thì ko không giống bao nhiêu tuy nhiên form size thì …

Mà điểm cơ của hắn …

Chỗ cơ … rốt cuộc là súng hoặc là gì khác?

Đầu Liên Kiều với chút mải miết đem.

Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy dáng vóc chật vật của cô ấy, hắn vô lực cười cợt khẽ. Có thiệt là phô trương cho tới thế không? Cô lại bị chủ yếu bản thân … thực hiện mang đến rung rinh mình?

‘Qua phía trên, nha đầu …’ Hắn ngồi trực tiếp dậy, đem tay về phía cô.

Xem rời khỏi ko thể sử dụng quyết sách nhân nhượng với cô được nữa, vì thế ko đợi đến thời điểm cô thích nghi phát biểu ko chừng trời vẫn sáng sủa rồi!

Trước giờ đàng tình ái vượt lên tiện nghi, Hoàng Phủ Ngạn Tước thiệt ko thể tưởng tượng nổi chủ yếu bản thân lại sở hữu một ngày hoàn toàn có thể nhẫn nại mà đến mức này!

‘Không thèm!’ Liên Kiều quyên sinh nhấp lên xuống đầu.

Khi bắt gặp Hoàng Phủ Ngạn Tước vẻ mặt mũi ko sướng bước tới ngay gần, Liên Kiều bị hù cho tới nỗi không đủ can đảm phát biểu gì tăng, nhắm phía cửa ngõ nhưng mà chạy cho tới, đem tay lăm le kéo cửa ngõ chống …

‘Nha đầu, em điên rồi sao?’

Cánh cửa ngõ chống vừa phải thường bị Hoàng Phủ Ngạn Tước hãy nhanh tay ngăn lấy, Từ đó là giờ đồng hồ thét của Liên Kiều.

‘Em như vậy này còn ham muốn chạy cút đâu?’ Hắn lưu giữ chặt cô, thì thì thầm mặt mũi tai.

Thân thể Liên Kiều vẫn còn đó lập cập rẩy, cô vẫn ko bay ngoài cơn hoảng loàn.

‘Thế nào? Sợ rồi sao? Lần trước ko nên em ham muốn coi lắm sao?’

Hoàng Phủ Ngạn Tước vô đôi mắt đẫy dục hỏa, vừa phải nãy bàn tay quyến rũ và mềm mại của cô ấy chạm vô người hắn, duy nhất phút cơ hắn với cảm xúc nếu như cứ nhịn nữa chỉ kinh hoảng chủ yếu bản thân tiếp tục vạc điên mất!

‘Em, em …’

Liên Kiều xoay người lại, vừa phải lăm le phát biểu gì thì ngoài cửa ngõ chợt vang lên giờ đồng hồ gõ cửa ngõ dè dặt …

‘Đại thiếu hụt nãi nãi …’ Là giọng của những người quản ngại gia, Phúc tỷ, bà dè dặt lên giờ đồng hồ.

Liên Kiều tưởng rằng bà lăm le tiến bộ vô, hoảng kinh hoảng không đủ can đảm phát biểu gì chỉ dán chặt lên trên người Hoàng Phủ Ngạn Tước, trời ạ, bên trên người cô ko một miếng vải vóc, lỡ như Phúc tỷ tiến bộ vô …

‘Phúc tỷ, với việc gì đó?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước thiên về phía cửa ngõ quát tháo một câu.

‘A … đại thiếu hụt gia, ngài … ngài cũng ở phía trên sao, vừa phải nãy tôi nghe giờ đồng hồ thét của đại thiếu hụt nãi nãi cho nên vì vậy … tôi …’

‘Ở phía trên ko cần thiết bà đâu!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy bản thân chuẩn bị điên rồi, chỉ đành sử dụng giờ đồng hồ quát tháo nhằm trấn lăm le ý thức lại.

Ngoài cửa ngõ Phúc tỷ cũng trở thành thái chừng của hắn đe cho tới, bộp chộp vàng tách cút.

Liên Kiều cũng trở thành cơn tức giận bất thần của Hoàng Phủ Ngạn Tước đe cho tới giật thột, vừa phải ham muốn rời ra hắn một chút ít thì đã biết thành hắn kéo lại …

Hắn coi cô vì thế hai con mắt hừng hực lửa!

Cô ko rét nhưng mà run!

Đáng chết!

Hắn phạm một sai lầm không mong muốn rất rộng lớn này là vượt lên mến thương cô! Vốn ham muốn đợi cô tự động nắm được chuyện phong tình tuy nhiên có lẽ rằng … còn khó khăn rộng lớn lên trời.

‘Này, anh … anh ham muốn làm cái gi …’

Liên Kiều với ngu ngốc không chỉ có vậy cũng bắt gặp lửa tức giận nhen group vô đôi mắt hắn, tức thời bị đe cho tới rụt cổ lại.

Hoàng Phủ Ngạn Tước ko phát biểu gì tăng, ôm ngang cô lên trở về phía buồng nghỉ tiếp sau đó ném lên giường…

‘Ô …’

Cú ném ko kể là mạnh tuy nhiên cũng đầy đủ khiến cho trí nhớ cô choáng ngợp, tiếp sau đó mơ tơ tưởng màng bắt gặp Hoàng Phủ Ngạn Tước đang được đem tay toá chão áo choàng tắm …

Chương 12: Sự mải miết hoặc của tình thương (5)

Một cỗ thân thuộc thể nam tính mạnh mẽ đẫy mức độ hấp dẫn trọn vẹn hiển lộ trước đôi mắt Liên Kiều …

Làn domain authority màu sắc đồng cổ bên dưới ánh đèn sáng vàng càng thú vị ánh mắt, thân thuộc thể tráng khiếu nại như 1 pho tượng chạm trổ Hy Lạp, cơ bắp rắn Chắn chắn chắc hẳn rằng là thành phẩm của tương đối nhiều năm tập luyện nhưng mà với, tuấn tú lại đem bám theo vẻ mải miết hoặc chí tử …

Liên Kiều ngạc nhiên kêu lên một giờ đồng hồ, góc nhìn cô ko biết nên được sắp xếp ở đâu, ngực của hắn, cơ vùng bụng của hắn … còn tồn tại …

Tuy cô đặc biệt ham muốn xoay đầu thanh lịch phía không giống, phiên bản tính hoặc xấu xa hổ vốn liếng với của một cô nàng không ngừng nghỉ nhắc nhở cô rằng tránh việc coi bừa bãi, vì vậy đặc biệt ko nhã nhặn tuy nhiên … đối lập với nét đẹp, cô ko thể kiềm chế được sự tò mò, đôi mắt ko tách cút được thân thuộc thể con trai mê hoặc trước đôi mắt …

Khi góc nhìn rơi xuống đôi bàn chân thon lâu năm hữu lực của hắn, song ngươi màu sắc tím chợt trợn to lớn, bàn tay nhỏ vô ý thức đem lên bụm mồm ngăn lại một giờ đồng hồ kêu …

Trời ạ …

Nào liệu có phải là súng, rõ ràng rằng này là …

Nhưng … điểm cơ của hắn đối với những khuôn xác vô chống thực nghiệm ko biết to hơn từng nào phen … mà còn phải … kiêu hùng vực dậy …

‘Anh … anh …’ Cô chỉ tay về phía hắn, ngón trắng tay như ngó sen cũng chính vì bị loại trước đôi mắt thực hiện mang đến chấn động nhưng mà không ngừng nghỉ lập cập rẩy.

‘Anh thế nào?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước hiểu rõ cô nghĩ về đồ vật gi vẫn cố ý căn vặn, hắn áp sát cô, ko thèm nhằm ý tới sự phản đối của cô ấy, thẳng áp cô bên dưới thân thuộc.

Thân thể nằm trong thân thuộc thể thẳng xúc tiếp cùng nhau khiến cho Liên Kiều lập cập rẩy càng lợi sợ hãi, Hoàng Phủ Ngạn Tước ngược lại hớp một hớp ko không khí lạnh như ham muốn trấn áp phiên bản thân thuộc …

Cổ họng hắn thô ráp như vừa phải nuốt một cây đinh …

Trước giờ hắn trước đó chưa từng ham muốn một phụ phái đẹp mà đến mức này!

Trời ạ, thân thuộc thể cô xinh xắn cho tới thế, làn domain authority mịn màng vì thế xấu xa hổ nhưng mà phủ lên một màu sắc hồng nhạt nhẽo, toàn thân quyến rũ và mềm mại như nước với những đàng cong hấp dẫn. Khi tay hắn chạm cho tới bầu ngực đầy đủ của cô ấy, bụng bên dưới của Hoàng Phủ Ngạn Tước căng thẳng mệt mỏi tưởng chừng chuẩn bị nổ tung, hắn ra quyết định ko ức hiếp khát vọng của phiên bản thân thuộc nữa, tùy ý cúi đầu đợt tiếp nhữa rung rinh trụ song môi cô, nằm trong cô triền miên dây dính, hắn thậm chí còn hoàn toàn có thể cảm xúc được, cho tới lúc này ko khi nào hắn tổn hao tâm tư tình cảm như tối nay!

‘Hoàng Phủ …’

Cái cảm xúc xa cách kỳ lạ này lại ùa tới, Liên Kiều vừa phải lăm le phát biểu tiếp chợt thấy góc nhìn uy hiếp của hắn quét dọn qua loa, chỉ đành yếu ớt ớt cầu van lơn.

Xem thêm: tình đầu bl

‘Ngạn Tước … chớ …’

Trực giác của Liên Kiều mang đến cô biết có nguy hiểm đến tính mạng tuy nhiên cô ko biết côn trùng nguy cơ tiềm ẩn tới từ đâu, trực quan cũng mang đến cô biết hắn ham muốn làm cái gi, tuy nhiên ví dụ thì cô cũng ko rõ nét lắm …

Có trách móc thì trách móc cô trước giờ ko chịu đựng học tập chất lượng tốt môn tâm sinh lý học tập đi! Mà dường như … chẳng với môn này cô học tập mang đến tử tế đâu nhưng mà.

Sớm biết vì vậy, khi đầu cô nên phân tích kỹ một chút ít kết cấu thân thuộc thể nằm trong tâm sinh lý của phái phái mạnh thì hứng rộng lớn nhiều!

‘Nha đầu, thời điểm hiện tại nhưng mà hồn mai lại cất cánh cút đâu rồi … nên chịu đựng trừng trị thôi!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước cười cợt lặn tứ, song môi rét rực tham lam lam thăm hỏi dò xét từng một điểm bên trên khung hình cô tiếp sau đó tham lam lam lướt xuống …

Liên Kiều còn còn chưa kịp giãy đạp dụa thì vẫn cảm xúc đôi bàn chân bản thân bị tách rời khỏi …

Dưới ánh đèn sáng mung lung, vùng tư mật của thiếu hụt phái đẹp như 1 đóa hoa lập cập rẩy khoe sắc bên dưới đôi mắt hắn.

‘Thật rất đẹp …’

Hoàng Phủ Ngạn Tước thì thầm phàn nàn một câu, vô song ngươi đen ngòm láy lửa rét càng ngày càng rực rỡ, ko tự động công ty được hắn cúi người đặt điều xuống một nụ thơm rét rực...

‘Aaaa …’

Liên Kiều cảm nhận thấy huyết toàn thân thuộc đều dồn xuống một điểm này cơ vừa phải bị song môi rét rực ủi cho tới, tiếp sau đó một cỗ sức nóng lưu cuồn cuộn chảy xuyên qua loa từng một tế bào bên trên người …

Cả người chợt trở thành bủn nhủn, nhão nhoẹt như bùn không thể chút mức độ lực này, đôi bàn tay nhỏ nhắn vốn liếng ham muốn đẩy Hoàng Phủ Ngạn Tước rời khỏi ko biết sao lại phát triển thành bám chặt lấy bờ vai rắn Chắn chắn của hắn, hai con mắt màu sắc tím dần dần trở thành mải miết ly!

Cô vô pháp kiểm soát cảm xúc tê liệt ngớ ngẩn vì thế kích tình đem tới, vừa phải ham muốn phản kháng lại vừa phải như 1 đứa nhỏ xíu tham lam ăn ko nỡ buông tách, chỉ hoàn toàn có thể trầm luân trong khoảng tay Hoàng Phủ Ngạn Tước!

Thấy cô vừa phải vô lực vừa phải luýnh quýnh bám lấy bản thân, môi hắn khẽ câu lên một nụ cười cợt ưng ý.

Đôi môi anh moi chợt nên rời khỏi một giờ đồng hồ kêu nhưng mà chủ yếu cô cũng xa cách kỳ lạ … là một trong giờ đồng hồ dìm nga nho nhỏ …

Ý thức được hành vi vừa phải rồi, Liên Kiều vừa phải ngượng vừa phải kinh hoảng, tay ham muốn đem lên bụm mồm tuy nhiên đã biết thành hắn kéo xuống …

‘Anh mến nghe giờ đồng hồ kêu của em, chớ nén lại …’ Hoàng Phủ Ngạn Tước thì thì thầm mặt mũi tai cô, động tác đột nhập của ngón tay càng sử dụng mức độ rộng lớn. Kỹ xảo điêu luyện của hắn khiến cho cô trọn vẹn sụp đổ!

‘Ưm … Ngạn Tước …’

Thân thể của Liên Kiều như ko nghe bám theo ý thức của cô ấy, hai con mắt màu sắc tím khép chặt lại, hàm răng White bóng gặm nhẹ nhàng môi bên dưới, cái đầu nhỏ tựa như vì thế rất là không dễ chịu nhưng mà không còn nhấp lên xuống thanh lịch ngược lại nhấp lên xuống thanh lịch nên, mồm vạc rời khỏi giờ đồng hồ kêu như 1 giờ đồng hồ rên …

‘Em … em ham muốn …’

Cô yếu ớt ớt rủ rỉ, toàn bộ đều là bất tri bất giác cũng chính vì chủ yếu phiên bản thân thuộc cũng ko biết mình đang có nhu cầu muốn đồ vật gi.

Nụ cười cợt bên trên môi Hoàng Phủ Ngạn Tước càng sâu sắc, hắn cố ý tạm dừng động tác bên trên tay, kể từ bên trên cao coi xuống khuôn mặt đỏ rực hồng vẫn phủ một tấm những giọt mồ hôi mỏng dính của cô ấy.

‘Nha đầu, ham muốn khuôn gì?’ Giọng hắn thiệt trầm cũng chính vì thèm muốn đã biết thành cô khơi khêu gợi cho tới nhức nhối đang được quấy rầy và hành hạ hắn.

Nhìn thấy phản xạ non nớt của cô ấy, trong trái tim hắn cảm biến được một sự hưng phấn lẫn lộn sướng mừng trước đó chưa từng với.

‘Em … em ko biết … hu hu …’

Liên Kiều hé hai con mắt mải miết ly, bên dưới sự kích ứng của hắn, dục vọng khiến cho ắt cô như phủ một tấm sương quáng gà, rớt vào lòng đôi mắt của hắn trái ngược thực là một trong sự dụ hoặc ko cơ hội này kháng cự.

‘Có nên là ham muốn thế này không?’ Hắn uy lực tiến bộ vô.

‘Aaa…’

Đau đớn kêu lên một giờ đồng hồ, toàn thân thuộc cô như cứng lại.

Hắn chỉ đành ngừng lại động tác tiến bộ vô, bên trên khóe môi treo một nụ cười cợt đau đớn, cô vượt lên nghiêm ngặt khiến cho hắn ko cơ hội này tiến bộ vô, chỉ hoàn toàn có thể cúi thấp đầu nhẹ nhàng thơm lên môi cô như trấn an.

‘Hu uh …’ Liên Kiều ở đầu cuối cũng chịu đựng ko nổi trội khóc, ‘Đau vượt lên … không dễ chịu vượt lên …’

Cảm giác nhức nhối như thân thuộc thể bị xé rách rưới cùng theo với cảm xúc lấp đẫy vô thân thuộc thể khiến cho cô luống cuống!

‘Nha đầu, ngoan! Đừng khóc, buông lỏng một chút ít sẽ không còn nhức nữa …’

Lên giờ đồng hồ yên ủi một cô nàng vì vậy là chuyện nhưng mà trước giờ Hoàng Phủ Ngạn Tước trước đó chưa từng thực hiện qua loa.

Chỉ cũng chính vì cô là Liên Kiều!

Là cô nàng nhưng mà hắn yêu thương nhất!

Cô gái đơn giản nhưng mà dễ thương nhất …

‘Không … anh gạt người … em lúc này đặc biệt nhức đặc biệt nhức … hu hu … anh là loại xấu xí …’ Cô khóc cho tới hụt khá, ‘Anh bắt nạt người tao … hu hu …’

Hoàng Phủ Ngạn Tước căm ghét, hắn khiến cho cô cảm nhận thấy như chủ yếu bản thân bị xé rời khỏi thực hiện nhì vậy!

Hoàng Phủ Ngạn Tước nhức lòng thơm lên từng giọt nước đôi mắt của cô ấy. Đây là phen thứ nhất của cô ấy, hắn biết, hắn đặc biệt trân trọng tuy nhiên nằm trong với việc lập cập rẩy của cô ấy, giờ đồng hồ rủ rỉ của cô ấy đợt tiếp nhữa kích vạc dục vọng của hắn!

Chương 13: Ai bắt nạt ai? (1)

Cảm giác xa cách kỳ lạ, nhức nhối qua loa cút, thay cho vô này là từng đợt từng cơn tê liệt ngớ ngẩn dị thông thường, Liên Kiều ko kềm được những giờ đồng hồ rên rỉ vô lực, cô vốn liếng không tồn tại chút kinh nghiệm tay nghề này vô chuyện này, chẳng biết thực hiện thế này mới nhất nên.

Hài lòng coi phản xạ của cô ấy, Hoàng Phủ Ngạn Tước biết tôi cũng không nhất thiết phải chế ngự phiên bản thân thuộc không chỉ có vậy, chính thức tham lam lam luật động.

Thân thể của Liên Kiều như tan rời khỏi trở thành nước …

‘Ôm lấy anh!’ Hắn thấp giọng rời khỏi mệnh lệnh, toàn thân cường tráng kiêu ngạo hung hăng rung rinh lấy thân thuộc thể yêu thương kiều thuần khiết.

Bàn tay nhỏ nhắn White nõn bất tri bất giác bấu chặt lấy bờ vai cường tráng của hắn, bám theo từng cử dộng cuồng dã của hắn nhưng mà ngón tay gần như là cẩn sâu sắc vô domain authority thiejt hắn.

Cảm giác sung sướng như đẩy cô cho tới thiên đường!

Tình yêu thương khoe sắc vô tối im thin thít, một Liên Kiều đơn giản bên dưới sự dìu dắt trở thành thục của Hoàng Phủ Ngạn Tước, nhì người nằm trong cầm tay nhau đạt cho tới đỉnh khoái lạc, vô khoảng thời gian ngắn thần thánh ấy, một đóa hoa mai đỏ rực lặng lẽ khoe sắc bên trên nệm.

Qua rất rất lâu Khi kích tình tạm thời qua loa cút, Liên Kiều chểnh mảng lĩnh lần một kiểu tương thích ở trườn rời khỏi, tinh ranh lực đầy đủ khi tối sớm vẫn không thể, chỉ với lại từng đợt buồn ngủ ùa tới như dìm lấy cô.

Mệt! Cộng thêm 1 cảm xúc nhưng mà Liên Kiều không tồn tại cơ hội này tưởng tượng tràn ngập vô khung hình, làn tóc lâu năm như mây sớm vẫn ướt át,ướt đẫm nhẹp những giọt mồ hôi còn bên trên làn domain authority mịn màng như sứ sớm vẫn in đẫy những vệt thơm.

‘Còn nhức không?’

Trong căn chống tràn ngập mùi hương hoan ái, Hoàng Phủ Ngạn Tước trìu mến thơm nhẹ nhàng lên sóng sườn lưng như mỡ đông đúc của cô ấy, thay đổi mùi hương mùi hương rảnh nhạt nhẽo bên trên người cô thì thì thầm căn vặn, bàn tay hết sức ko yên phận trêu đùa gò ngực đầy đủ của cô ấy, lại hạnh kiểm xấu xa trượt xuống bên dưới, với ý loại xấu xa.

‘Đừng nhưng mà …’

Liên Kiều khép hờ đôi mắt, chểnh mảng lĩnh hất bàn tay ko yên phận của hắn rời khỏi, giọng phản kháng yếu ớt ớt như bão gợn mặt mũi hồ nước, cô tựa như vẫn ko thoát ra khỏi cơn kích tình, khuôn cỗ lực lượng cường đại cơ như ham muốn lấy mạng cô, gặm nuốt toàn bộ tất cả, nghĩ về lại vẫn còn đó chút hoảng kinh hoảng.

Hoàng Phủ Ngạn Tước ko hề với ý buông thả mang đến cô, hắn lưu giữ chặt tay cô, miên man thơm kể từ bàn tay dọc từ cánh tay.

‘Đáng ghét bỏ, chớ vì vậy nhưng mà …’ Mặt Liên Kiều hồng như trứng tôm, cô bộp chộp vàng thu tay lại.

Chỉ một giây sau cả khung hình cô đã biết thành hắn ôm chặt lấy, kể từ đàng sau rung rinh lấy điểm quyến rũ và mềm mại của cô ấy, ‘Phản ứng của em vì vậy hoàn toàn có thể khiến cho anh hiểu nhầm rằng khi nãy anh ko vừa lòng em!’

‘Anh … anh phát biểu gì đó, Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh thiệt xấu!’

Liên Kiều xoay đầu lại, đối lập với góc nhìn ngập tràn ý tình ko chút vệt giếm của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ rực hồng hơn hết ráng chiều.

Mặt đỏ rực một trong những phần là cũng chính vì điều phát biểu u tối của Hoàng Phủ Ngạn Tước tuy nhiên phần rộng lớn là vì thế ghi nhớ đến thời điểm nãy chủ yếu bản thân với từng nào nghênh hợp ý nằm trong phóng túng nằm trong hắn, nghĩ về cho tới phía trên Liên Kiều thiệt hận ko thể moi một chiếc lỗ nhưng mà đưa vào trốn.

Trời ạ! Xấu hổ bị tiêu diệt mất!

‘Gọi anh là gì?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước dán sát vô người cô, tiếng nói tràn trề ý loại xấu xa.

Liên Kiều tức thì phản xạ lại, bộp chộp vàng xoay lại vòng đeo tay ôm siết lấy hắn, nũng nịu gọi: ‘Ngạn Tước …’

Giọng kéo dãn dài thiệt lâu năm, tuy rằng đem bám theo chút xấu xa hố tuy nhiên cũng chính vì quan hệ vẫn sâu sắc thêm 1 tầng này, sự dựa dẫm của cô ấy so với hắn cũng sâu sắc thêm 1 tầng.

Dường như đặc biệt ưng ý với phản xạ của cô ấy, hắn nghiêng người áp cô bên dưới thân thuộc, ngón tay nhè nhẹ nhàng vuốt ve sầu cánh môi hồng của cô ấy …

‘Anh xấu xa lắm sao? Biểu hiện nay khi nãy của em dường như ko nên như vậy?’ Vừa phát biểu hắn vừa phải ái muội cười cợt bao nhiêu giờ đồng hồ, chọc Liên Kiều xấu xa hổ không ngừng nghỉ đem tay đấm đấm lồng ngực tinh ranh tráng của hắn như trút bỏ tức giận.

‘Không được cười cợt, xứng đáng ghét!’ Cô đem tay bịt mồm hắn, vừa phải tức vừa phải xấu xa hổ phát biểu.

Nhìn khuôn mặt đắc ý của hắn, Liên Kiều chợt hòn đảo đôi mắt, đùng một cái nghĩ về rời khỏi một kế tiếp, bên trên môi câu lên một nụ cười cợt, ko phát biểu gì, thình lình trèo lên trên người Hoàng Phủ Ngạn Tước, nhì chân vòng qua loa eo hắn.

‘Làm gì vậy?’

Thấy hành vi này của cô ấy, Hoàng Phủ Ngạn Tước lại đặc biệt tò lần, không chỉ có vậy … kiểu này … phát biểu với từng nào nhòa ám thì với từng ấy nhòa ám.

‘Ai bảo anh cứ khuôn vẻ đắc ý như vậy chứ? Em cũng nên quấy rầy và hành hạ anh một phen mới nhất được! Liên Kiều nghiến răng tuyên tía.

‘Ý em là … vừa phải nãy là anh quấy rầy và hành hạ em?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe cô phát biểu vậy ko biết nên khóc hoặc cười cợt, vừa phải nãy cô ko nên là đặc biệt thưởng thức cơ sao?

Không biết với từng nào phụ phái đẹp ham muốn được hắn “hành hạ” như thế!

Chỉ với vật nhỏ này, đơn giản như 1 trang giấy tờ White, chỉ vì thế ham muốn cô ko khắc ghi chút bóng ma mãnh này so với chuyện phong tình này, hắn trước giờ trước đó chưa từng tổn hao tâm sức như thế! Cuối nằm trong lại bị cô buộc mang đến khuôn tội danh này!

‘Chẳng lẽ ko nên sao? Anh sợ hãi người tao không dễ chịu bị tiêu diệt cút được, lại còn dám giảo biện! Em chắc chắn nên khiến cho anh đau đớn sở cầu van lơn buông bỏ mới nhất được!’ Liên Kiều vẻ mặt mũi nhất quyết phát biểu.

Hoàng Phủ Ngạn Tước nhún vai, một vẻ “không sao cả”, hai con mắt đen ngòm láy tràn trề hào hứng ghim chặt điểm đầy đủ của cô ấy, chuyện phong tình hắn vẫn trải qua loa vô số tuy nhiên trước giờ chưa xuất hiện ai như Liên Kiều, hoàn toàn có thể khiến cho hắn vừa lòng cả về tình yêu lẫn lộn thân xác.

‘Được thôi, vậy anh đợi coi, coi em sử dụng cơ hội gì quấy rầy và hành hạ anh?’ Hắn ngược lại chẳng chút lo ngại, cỗ dạng vô nằm trong thưởng thức phát biểu.

Liên Kiều tâm lý một chút ít, góc nhìn chợt liếc thấy lồng ngực tinh ranh tráng của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đợt tiếp nhữa lại hồng trở thành một miếng.

Đơn thuần như cô mới chỉ trải qua loa một phen hoan ái, ham muốn cô dữ thế chủ động thiệt thực hiện khó khăn cô rồi. Nên rời khỏi tay kể từ đâu bây giờ?

‘Vậy anh ko lăm le mang đến em chút khêu gợi ý gì sao?’ Qua một khi lâu cô mới nhất nặn rời khỏi được một câu.

Nào ngờ Hoàng Phủ Ngạn Tước chỉ cười cợt cười cợt, chểnh mảng biếng nói: ‘Em lanh lợi vì vậy, nếu mà anh nhắc nhở em vậy ko nên là sỉ nhục trí lanh lợi của em sao?’

Liên Kiều hung hăn trừng đôi mắt coi hắn.

Cái thương hiệu Hoàng Phủ Ngạn Tước căm ghét này, rõ nét là đang được cười cợt nhạo bản thân.

Nhất lăm le ko được nhằm hắn đắc ý!

Ánh đôi mắt cô rơi xuống lồng ngực màu sắc đồng rắn Chắn chắn của hắn, tâm lý một chút ít bàn tay mới nhất nhẹ nhàng rơi xuống, vuốt ve sầu vùng ngực săn bắn Chắn chắn như vuốt ve sầu một loài vật cưng.

‘Làm vì vậy anh vẫn ko ham muốn kêu lên à?’

Hoàng Phủ Ngạn Tước ham muốn khóc ko được ham muốn cười cợt ko xong: ‘Không!’

Chỉ vì vậy nhưng mà ham muốn hắn đầu sản phẩm thì ko nên là vượt lên coi nhẹ nhàng hắn rồi sao?

Ách? Không trúng sao?

Liên Kiều nghe hắn vấn đáp vì vậy, với chút nghi vấn, cô ngừng động tác bên trên tay, cảnh giác lược lại một phen những chuyện hắn đã từng với cô.

Cuối nằm trong …

Có rồi!

Xem thêm: trai tim cua toi la thien than hay ac quy

Đôi đôi mắt màu sắc tím xẹt qua loa một tia giảo hoạt, góc nhìn đợt tiếp nhữa rơi xuống lồng ngực tinh ranh tráng đang được lòi ra bên dưới ánh đèn sáng của hắn …

Hô hô, nếu mà cô ghi nhớ ko lầm thì khi nãy hắn thực hiện thế này …

Nghĩ cho tới phía trên, bên trên môi chợt nở một nụ cười cợt giảo hoạt, khá cúi người thơm xuống … cô mong muốn khiến cho hắn toàn thân thuộc vạc hỏa …