truyện con rể quyền quý

Chương 2 Người nam nhi không tồn tại khí phác!

Lâm Ngữ Lam coi nụ cười cợt bên trên mặt mày Trương Thác, trong trái tim lại
dơ lên một cơn bưồn trớ, cô từng thực hiện khó khăn dễ dàng Trương Thác
thật nhiều phiên, chùi bể cầu, sử dụng giẻ vệ sinh sạch sẽ sàn mái ấm, thà rằng để
cho tới xe pháo đua vô ga đi ra bám chan chứa những vết bụi, cũng ko cho tới Trương Thác.
va vào một trong những phiên, ko cho tới Trương Thác hút thuốc lá, cực kỳ nhiều
thật nhiều, tuy nhiên song Trương Thác ko phản kháng một chút nào, nói
ko hút thuốc lá là ko rút một điếu nào là đi ra, sở hữu bao nhiêu phiên Lâm
Ngữ Lam còn cố ý về mái ấm trước giờ tan tâm, vì như thế mong muốn bắt được
tật xấu xí của Trương Thác, tiếp sau đó xua anh cút xéo lên đường, tuy nhiên kết
trái ngược phiên nào thì cũng khiến cho Lâm Ngữ Lam tuyệt vọng.

Bạn đang xem: truyện con rể quyền quý

Cô coi vẻ njnh bợ bên trên mặt mày Trương Thác, lòng nảy đi ra một ý suy nghĩ.

Được, ko cần vật gì anh cũng hoàn toàn có thể nhẫn nhịn được hoặc sao,
ko cần là ngậm đắng nuốt cay sao, tôi tiếp tục cho tới anh nhẫn nhịn!

Nghĩ vậy, Lâm Ngữ Lam ngả ghế sô trộn xuống, sử dụng giọng nói
không tồn tại chút tình thương nào là thưa với Trương Thác: ‘Mệt rồi, bưng
cho tới tôi thau nước cọ chân cho tới trên đây.”

“Được thôi!” Trương Thác ko vì thế dự một giây nào là, tức thì chạy
vô phòng tắm.

Rất thời gian nhanh, Trương Thác bưng một thau nước cọ chân rét vừa
cần cho tới trước mặt mày Lâm Ngữ Lam.

“Chủ tịch Lâm, nước cọ chân của em trên đây.” Trương Thác ngồi
xổm trước đôi bàn chân thon lâu năm của Lâm Ngữ Lam, bịa chậu nước
cọ chân xuống.

Lâm Ngữ Lam giẫm giầy gót cao đi ra, giơ đôi bàn chân ngà ngọc bại liệt ra
trước mặt mày Trương Thác, sử dụng giọng điệu kẻ cả nói: “Anh cọ cho
tôi.”

“Tôi cọ cho tới em sao?” Trương Thác coi đôi bàn chân ngọc trước mặt mày,
sửng bức mất mặt bao nhiêu giây.

Lâm Ngữ Lam nhận ra Trương Thác sở hữu cỗ dạng như thế, đôi
môi xinh đẹp mắt tương đối khí nhếch lên, hãm hè: “Sao hả, ko vị lòng
hả? Không tán thành thì cút tức thì cho tới tôi!”

“Bằng lòng chứ, đương nhiên vị lòng!” Trương Thác gật đầu
thiệt mạnh, nụ cười cợt vẫn nở bên trên môi, trong trái tim còn tương đối hưng phấn,
coi đi ra một mon ni bản thân nỗ lực cũng ko uổng công, đây
là phiên trước tiên xúc tiếp được với thủ công của bà xã đấy, lại còn là một cô.
dữ thế chủ động tâm sự nữa chứt

Lâm Ngữ Lam nhận ra rất rõ ràng vẻ mặt mày thay cho thay đổi kể từ sững sờ cho tới lúc
nở nụ cười cợt của Trương Thác, cô coi như trọn vẹn nhận ra rõ
quả đât này rồi, vì như thế chi phí, chuyện gì rồi cũng hoàn toàn có thể thực hiện được!

Đàn ông, ko kinh hoàng túng bấn, chỉ kinh hoàng không tồn tại khí phách!

Trong đôi mắt Lâm Ngữ Lam, Trương Thác đó là loại đàn ông
không tồn tại chút khí phách nào là, loại nam nhi này cần làm nhục tàn
nhãn vào! Cô cố ý nâng lên cẳng chân ngọc lên, kiểu như như’
đang được sai bảo một người hầu: ‘Rửa đi”

Trương Thác coi đôi bàn chân ngà ngọc, vớ black color quấn trên
chân, nhãn mịn như tơ, quyến rũ và mềm mại, kéo nhẹ nhàng xuống, song vớ dùn
xuống một nếp, trượt xuống theo gót song người mẫu chân dài trực tiếp tắp, phần tất
chân không tồn tại chút trở lo ngại nào là đã trở nên Trương Thác kéo xuống
cho tới đầu gối.

Trên vớ black color vương vãi một mùi thơm vơi thoang.
phảng phất, sau khoản thời gian toá không còn đi ra, đôi bàn chân ngà ngọc trọn vẹn lộ ra
trước mặt mày Trương Thác, bắp thịt non mượt, tương tự như ngày nào
cũng rất được dìm vô sữa trườn tinh ranh khiết, trắng nuột lóng lánh,
chẳng không giống một kiệt tác thẩm mỹ, tương tự như một viên ngọc
quý Trắng nõn, mặc dầu là kẻ hà không giống nhất, cũng ko bươi ra
được chút tỳ vết nhỏ nhặt nào là.

Lâm Ngữ Lam phụ thuộc ghế sô trộn, cô hoàn toàn có thể cảm biến được rõ
ràng sở hữu một đôi bàn tay rộng lớn thô ráp đang được yêu tinh sát lòng cẳng chân bản thân,
mang tới từng đợt bại liệt ngớ ngẩn và thích thú, Lâm Ngữ Lam nhìn
Trương Thác đang được xoa bóp chân cho bản thân mình, vẻ ngán ghét bỏ vô mắt
càng nồng đậm rộng lớn, cô trước đó chưa từng suy nghĩ cho tới, một người nam nhi.
vì như thế chi phí lại hoàn toàn có thể yếu ớt mọn mà đến mức phỏng này, thiệt khiến cho người ta
bưồn nôn!

Lâm Ngữ Lam đang được sẵn sàng đá văng Trương Thác đi ra, bảo anh

cút xa cách một ít thì chuông điện thoại cảm ứng thông minh địa hình đang được rời ngang
chuyện cô sẵn sàng thực hiện.

Xem thêm: Vé cược may mắn casino - Bùng cháy khát khao trong bạn

Là thư ký Lý ở doanh nghiệp lớn gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho tới, Lâm Ngữ Lam nghe
máy, ko biết vô điện thoại cảm ứng thông minh thư ký Lý thủ thỉ gì tuy nhiên khiến
lông mi Lâm Ngữ Lam nhíu chặt lại.

“Nói với anh tớ, chớ sở hữu mơ tưởng hão huyền nữa! Lâm Thị của
tôi cũng ko cần trái ngược hồng mượt khoác cho tới ai ai cũng hoàn toàn có thể nắn
bóp được!”

Lâm Ngữ Lam thưa đoạn, ném trực tiếp điện thoại cảm ứng thông minh sang trọng kề bên, dựa
vô ghế sô trộn, ngón tay ngọc nhẹ dịu xoa nắn huyệt thái
dương, cảm nhận thấy phiền lòng không dễ chịu, trong cả chuyện đá cất cánh.
Trương Thác một chiếc cũng quên không còn.

Lúc này, một tương đối rét kể từ lòng cẳng chân Lâm Ngữ Lam dơ lên,
men theo gót song người mẫu chân dài trực tiếp tắp hoàn thiện lan lên bên trên, cảm giác
ấm cúng tự do thoải mái này tạo nên thể trạng phiền óc của Lâm Ngữ
Lam cảm biến được một ít bình yên tĩnh, song mi liễu đang được nhíu
chặt cũng tương đối giãn nở ra một ít.

Trương Thác căm đôi bàn chân ngọc vô tay bịa vô thau nước rét,
cẩn trọng, chi tiết xoa nắn, anh ngửa đầu ngước đôi mắt, nhận ra dáng
vẻ Lâm Ngữ Lam đang được cau mi, tầm vóc của những người phụ phái đẹp và
cuộc điện thoại cảm ứng thông minh một vừa hai phải gọi cho tới tạo nên con vật dữ ngủ say trong
lòng Trương Thác thức tỉnh.

Là ai chọc cô? Ai dám?

Đây là phiên trước tiên Trương Thác nhận ra tầm vóc này của Lâm.
Ngữ Lam, từ thời điểm năm bại liệt Lúc Trương Thác năm tuổi hạc, anh đang được thân quen biết
người phụ phái đẹp này rồi.

Mùa đông đúc năm bại liệt anh năm tuổi hạc, Trương Thác và u suýt nữa
bị tiêu diệt cóng ở đầu lối, Lâm Ngữ Lam kể từ bên trên xe pháo của phụ vương cô bước
xuống, trả cho tới Trương Thác một cái áo bông, còn tồn tại một trăm
tệ chi phí mặt mày, cái áo bông này chung Trương Thác và u anh vượt
qua loa ngày đông, một trăm bại liệt nhằm Trương Thác mua sắm dung dịch hạ sốt
cho tới u anh.

Năm bại liệt Trương Thác bảy tuổi hạc, vì như thế ăn thực phẩm thiu thịu vô thùng.
rác rưởi dẫn theo ngộ độc đồ ăn thức uống, ban ngành kể từ thiện ở trong phòng chúng ta.
Lâm vứt vốn liếng, cứu vãn sáu đứa trẻ em long dong vô bại liệt sở hữu cả Trương
Thác.

Khi được chục tuổi hạc, Trương Thác đến lớp ở ngôi trường học tập công ích vì thế.
mái ấm chúng ta Lâm gây dựng, u anh thì thực hiện việc làm dọn lau chùi và vệ sinh ở
ngôi trường bại liệt.

Mãi cho tới năm Trương Thác chục tứ tuổi hạc, u anh đi kiểm tra sức khỏe bệnh
vạc xuất hiện khối u ác tính tính, vì như thế không thích liên lụy cho tới Trương
Thác, u anh nhằm lại một bức thư, nhảy kể từ tầng bảy xuống.

Trong bức thư u anh thưa với Trương Thác, anh hoàn toàn có thể ko xây
mộ cho tới bà, tuy nhiên chắc chắn cần báo đáp ân tình ở trong phòng họ
Lâm, nếu mà không tồn tại mái ấm chúng ta Lâm, năm ấy Trương Thác đang được chết
ở đầu lối Lúc mới nhất năm tuổi hạc rồi, lại càng chớ nói đến việc chuyện
hoàn toàn có thể đến lớp được.

Nhà chúng ta Lâm nhì phiên cứu vãn mạng Trương Thác, kể từ lâu Trương Thác
đang được lập lời nói thề nguyền trong trái tim, đời này anh chắc chắn cần báo đáp ân
tình ở trong phòng chúng ta Lâm, tuy nhiên Lúc anh được năm tuổi hạc, cô nhỏ xíu tặng áo
bông cho tới anh bại liệt tương tự như thiên sứ đem về độ sáng bước vào
lòng Trương Thác vậy.

Trong trí ghi nhớ của Trương Thác, chỉ mất nụ cười cợt lắng đọng của
người phụ phái đẹp này, trước đó chưa từng nhận ra cô nhíu mi như thế.

Trương Thác xoa nắn lòng cẳng chân của Lâm Ngữ Lam, anh biết
rõ rệt từng huyệt vị bên trên đằm thắm thể quả đât, mong muốn nhằm Lâm Ngữ Lam
nâng mệt nhọc, tay anh khống chính sách mạnh yếu ớt một vừa hai phải cần, mặc dầu công nhân đấm
bóp có trách nhiệm cũng ko thể sánh nổi.

Không biết kể từ khi nào là, toàn đằm thắm Lâm Ngữ Lam đang được trọn vẹn thả
lỏng, chểnh mảng biếng phụ thuộc ghế sô trộn thoáng rộng, cô quả thực đang được quá
mệt rũ rời, cơn bưồn ngủ cũng theo gót cảm hứng tự do thoải mái bên dưới chân
đột kích lại.

Lâm Ngữ Lam nửa nẵm bên trên ghế sô trộn quyến rũ và mềm mại, kiểu của cô
khiến cho áo sơ-mi Trắng bên trên người tương đối căng đi ra, thực hiện hở từng khoảng

Xem thêm: oan gia ngõ hẹp truyện

nhỏ trong số những cúc áo. Trương Thác tương đối liếc lên là đang được hoàn toàn có thể nhìn
thấy một cái bụng phẳng phiu của Lâm Ngữ Lam qua loa những khoảng
hở này, coi lên bên trên nữa là áo trong ôm sát người black color.

Lâm Ngữ Lam trọn vẹn ko ý thức được chuyện gì, sự thoải
cái kể từ bên dưới lòng cẳng chân nằm trong với việc mệt rũ rời về lòng tin khiến
cho tới cô ngủ mất mặt, vạc đi ra giờ thay đổi nhẹ dịu, làn tóc color đen
Vương nghiền loàn bên trên sườn lưng ghế tựa sô trộn, xinh như người mẫu.
ngủ vô rừng vô truyện cổ tích.

Trương Thác cẩn trọng massas cho tới Lâm Ngữ Lam, nếu như người
thông thường lưu giữ mãi một kiểu nửa ngồi từ lúc chục lăm phút trở lên trên,
chân sẽ ảnh hưởng bại liệt, khó khăn tuy nhiên chịu đựng đựng được, Trương Thác đang được ngồi xổm.
rộng lớn nửa giờ đồng hồ đeo tay, thời điểm hiện tại mới nhất nhẹ dịu vệ sinh thô song chân
ngọc của Lâm Ngữ Lam, chậm rì rì rãi bỏ lên ghế sô trộn, lại lấy một
cái khăn lông cho tới phủ lên đến Lâm Ngữ Lam.