truyện lôi dận

Giọng trình bày Mạch Khê tương tự như chim họa mi, từng một lời nói đều dụ hoặc. Cánh tay đương quấn bên trên cổ người con trai hạ xuống, bàn tay nhỏ nhỏ bé nhẹ dịu di chuyển…

“Là như vậy này sao?” Ngón tay thon thon ngừng bên trên ngực hắn, chạm vô điểm rắn chắc chắn, đơn giản dễ dàng cảm thụ được sự mạnh mẽ và tự tin vững vàng vàng bên dưới đầu ngón tay, tuy nhiên ko hề tạm dừng, lại vẫn như cũ dọc từ thân thuộc thể to lớn của hắn, trượt một lối nhiều năm xuống dưới…

Bạn đang xem: truyện lôi dận

“Hay vẫn là…như vậy?”

Ngón tay tinh nghịch cố ý ngừng bên trên vật nam tính mạnh mẽ đương hưng phấn của hắn, tương tự như một con cái rắn nhỏ, dịch rời, dụ hoặc. Khuôn mặt mày nhỏ nhắn nghiêng nghiêng, nhằm lộ nụ cười cợt thơ ngây nằm trong lúm đồng xu tiền đáng yêu và dễ thương, hai con mắt nom người con trai đang được vô nằm trong khó khăn nhịn bên trên.

“Khê nhi…” Hô hấp Lôi Dận từ từ liên tiếp rộng lớn. Ngón tay đàn bà mềm mịn, mịn màng như ngọc, chỉ việc chạm nhẹ nhàng vô đang được khiến cho toàn thân thuộc hắn như bị năng lượng điện rung rinh. Lôi Dận động đậy, cúi đầu xuống mong muốn hít cô ——

Mạch Khê cười cợt hì hì, tương tự như một hồ ly tinh vô tâm, thân thuộc tôi vừa tránh mặt hắn đả kích, lại cố ý khiêu khích dục vọng của hắn. Đối với cùng một người luôn luôn sở hữu dục vọng mạnh mẽ như Lôi Dận tuy nhiên trình bày, thì phía trên trọn vẹn là tùng xẻo.

Bàn tay nhỏ nhỏ bé lại thuận thế đưa vào bên phía trong, to gan lớn mật rộng lớn mật tuy nhiên thẳng phủ bên trên hình tượng nam tính mạnh mẽ của hắn. Nhưng thực ko ngờ, sức nóng kinh độ người, sự rắn rỏi nằm trong xúc cảm kỳ dị tê liệt khiến cho Mạch Khê ko ngoài thở nhẹ nhàng một giờ, mong muốn nhanh gọn rút tay về.

Lôi Dận cũng ko mang lại cô trốn tách, cầm bàn tay nhỏ nhỏ bé mềm mịn tê liệt nhắm tới điểm tê liệt của hắn ——

“Khê nhi, em biết là anh sở hữu từng nào khát vọng mong muốn em.” Hắn vùi đầu, khẽ hít lên cổ cô, nhẹ dịu cắm mút, nhằm lại một vết hồng hồng. Cô ngượng ngùng nom hắn, mê mệt loàn dịch rời bên trên con vật rộng lớn tê liệt, cảm thụ được sự rắn rỏi như thiết tê liệt, lại sở hữu rung rinh động, lạnh lẽo như lửa cháy.

Được bàn tay nhỏ nhắn mềm mịn của cô ý vuốt ve sầu khiến cho Lôi Dận nên hít mạnh một khá. Tuy rằng động tác của cô ý không tồn tại kỹ xảo gì xứng đáng trình bày, lại khiến cho hắn lửa tình châm thân thuộc.

Trong thông thoáng chốc, điểm tê liệt dường như càng to lớn to hơn.

Rốt cuộc, Lôi Dận ko chịu đựng nổi, bắt lấy tay cô. Cô nhỏ cứ phía trên con vật tê liệt cho tới tới lùi lùi, tạo thành cơn sóng dữ khiến cho hắn ko thể ko ngăn chặn cô lại. Lôi Dận hắn ko lúc nào gặp gỡ nên trường hợp bị chạm vào một trong những chút thôi tuy nhiên dường như không kiểm soát được. Hắn tự động nhận lực tự động mái ấm của bạn dạng thân thuộc bản thân luôn luôn cực mạnh, và cũng tin vào nó. Nhưng tuy nhiên, phân minh điều này sẽ không mến phù hợp với Mạch Khê mang lại lắm, tuy rằng rằng khi cô nhỏ chục tám tuổi tác, hắn đang được chạm cho tới thân thuộc thể cô…

“Khê nhi…em tiếp tục thịt anh mất mặt.” Hắn cắm răng, ko khó khăn để xem rời khỏi khát vọng đang được cháy bùng lên, tiếng nói khàn khàn.

Khuôn mặt mày nhỏ của Mạch Khê càng đỏ chót rộng lớn, vẫn đem tay đẩy nhẹ nhàng hắn rời khỏi, quỳ gối bên trên nệm, góc nhìn từ từ trở thành nhòa ám rộng lớn mật. Ngón tay cô chuyển sang ngực, chính thức túa từng cúc áo, từng cúc…Tốc phỏng vô nằm trong thư thả, đúng là mong muốn tra tấn lão con trai tê liệt khiến cho góc nhìn hắn càng trở thành trầm rộng lớn.

“Như vậy thì sao nha?” Giọng trình bày cô ngượng ngùng, nho nhỏ, tương tự như giọt nước mưa nhẹ dịu chảy xuống. Da thịt White ngần phản vào tầm đôi mắt như sói như hổ của Lôi Dận, đầu vai miếng khảnh xinh rất đẹp. Quần áo tuột xuống, khung hình ăm ắp phái nữ tính giống như một pho tượng đá hoa, nhì bầu ngực đầy đủ cao cao khẽ lập cập khoe sắc ăm ắp mê mệt hoặc, vòng eo mềm mịn như liễu, bờ mông cong cong yêu thương kiều…Hết thảy, không còn thảy đều hoàn thiện cho tới từng cụ thể, ko một ít che lấp liếm, lòi ra trước đôi mắt Lôi Dận.

Yết hầu Lôi Dận tăng giảm một ít, Khê nhi của hắn thực sự là ngày càng to gan lớn mật.

“Tốt lắm.” Tiếng trình bày trầm thấp ăm ắp khát vọng.

Dưới góc nhìn để ý của hắn, Mạch Khê sở hữu chút lập cập lập cập. Loại hành vi to gan lớn mật rộng lớn mật này cô nên sử dụng không còn dũng khí nằm trong kiên trì mới nhất thực hiện được…

“Như vậy…thích không?” Cô nâng tay, nhẹ dịu vuốt ve bầu ngực đầy đủ của tớ, vị giác lướt qua quýt cánh môi, tương tự như là sương sớm ứ đọng bên trên cánh hoa, mềm mịn, sáng loáng, không khô thoáng.

“Thích.” Hô hấp Lôi Dận cũng gia tăng, đục ngầu rõ rệt ràng…

Mạch Khê cười cợt cười cợt, body kiều mị hoạt động, tương tự như một đóa hoa xinh rất đẹp. Lôi Dận rốt cuộc ko nhịn nổi, mong muốn kéo cô qua quýt ——

“Khê nhi, em mong muốn tra tấn bị tiêu diệt anh sở hữu nên không?” Lôi Dận khẩn cấp cho vùi nguồn vào cổ cô. Bị phụ phái nữ dỗ dành cho tới ko thể kiểm soát được vì vậy vẫn chính là thứ tự trước tiên của hắn. Cô nhỏ Mạch Khê này, chắc chắn là tương khắc tinh anh vô đời hắn.

Mạch Khê trốn tách, cố ý ko nhằm hắn triển khai được, lại nom cỗ dạng oi ruột của hắn thì cười cợt ha ha.

“Khê nhi!” Lôi Dận ko Dự kiến được cô lại tinh nghịch cho tới vậy, lưu giữ thân thuộc bản thân cô lại, đặt điều trán lên trán cô, nhỏ tiếng nói, trở ngại áp bức khát vọng, “Đừng tra tấn anh nữa, mang lại anh, được không?”

Xem thêm: vị hôn phu

Có trời mới nhất biết, thân thuộc thể mềm mịn xinh rất đẹp bên dưới khiến cho hắn mong muốn nổ tung!

“Cho anh thì được nha. Nhưng em vừa lòng đòi hỏi của anh ấy, vậy còn anh ——“ Mạch Khê cố ý quấn nhì chân thon nhiều năm lên hông hắn, tận tuỵ ma mãnh sát thân thuộc thể như đương bị lửa châm của hắn.

Kỳ thực, cô đang dần lặng lẽ thở hào hển, nỗ lực nén tâm lý mong muốn lạc lối bên phía trong hắn.

“Chỉ cần thiết em ngoan ngoãn ngoãn mang lại anh…” Môi Lôi Dận dọc từ cánh môi của cô ý trượt xuống, bàn tay to lớn rộng lớn xoa nắn ngực cô, vừa vặn phanh mồm đang được ngậm lấy ngay gần nửa một bầu ngực. Khuôn mặt mày anh tuấn ngập trong rãnh ngực mê mệt người của Mạch Khê, tiếng nói mơ mơ hồ nước hồ ko rõ rệt.

“Ưm…” Mạch Khê thở hào hển. Môi người con trai này như lửa, thiêu châm thân thuộc thể cô. Cô nâng tay, bàn tay nhỏ xinh xuyên qua quýt làn tóc dày của hắn, mềm mịn thở liên tiếp, “Dận…vậy anh đồng ý nha…để em hát…”

Lôi Dận ngước đầu, vô góc nhìn láo lếu độn chảy rời khỏi nhiều điểm phức tạp…

“Không đồng ý?” Mạch Khê thấy thế, bàn tay nhỏ nhỏ bé kéo chăn qua quýt che thân thuộc thể lại, “Không đáp ứng nhu cầu cũng rất được, về sau ngoài chạm vô em ——“

“Được được được…” Lôi Dận làm thế nào rất có thể chịu đựng được khoản ngon cho tới điểm rồi còn ko ăn được vì vậy, bàn tay to lớn rộng lớn của hắn kéo chăn xuống, ôm chặt thân thuộc bản thân của cô ý vô lòng, nhẹ dịu bảo nhỏ mặt mày tai cô, “Được, bám theo ý của em, chỉ việc em mến, mong muốn thực hiện dòng sản phẩm gì rồi cũng được…”

Mạch Khê nở nụ cười…

Một nụ cười cợt thắng lợi khi triển khai được ý muốn. Ngay tiếp sau đó, cô dữ thế chủ động dưng song môi đỏ chót mọng lên, quấn quít với những người con trai đang được khẩn cấp cho mong muốn điên lên kia…

“Bảo bối, em nên trả giá bán lớn…” Hình như mong muốn trừng trị, Lôi Dận hít lên bầu ngực đầy đủ của cô ý, rồi lại hung hăng cắm mút một nụ hồng mai. Trong khá thở gấp rút, hắn xoay thân thuộc thể của cô ý lại, kể từ sau sườn lưng cầm lấy vòng eo miếng khảnh, thắt sườn lưng tráng khiếu nại động mạnh ——

Trong bầu không khí tràn ngập hương thơm hương thơm kích tình thơm nức ngọt…

“A…Dận.” Thanh âm Mạch Khê câu hồn như tơ lụa, tức thời chìm sâu sắc vô bên phía trong thích thú hắn mang đến.

Cơ thể đầy đủ xụi lơ tấp vào nệm. Từng xúc cảm tới từ đàng sau khiến cho cô ko ngoài lập cập lên. Mạch Khê vô lực chôn mặt mày vô bên phía trong lớp đệm chăn mềm mịn, song môi ko thể kìm lưu giữ, nhảy bay rời khỏi những giờ rên rỉ mê li đỉnh điểm.

Lôi Dận cúi người ôm sát thân thuộc bản thân yếu đuối ớt tê liệt, sinh sống sườn lưng với những lối cong duyên dáng vẻ, mịn màng dán vô lồng ngực hắn. Từ đàng sau, Lôi Dận hít lên sườn mặt mày xinh rất đẹp của ‘thiên hạ’ trong thâm tâm. Mỗi động tác đều mạnh mẽ và tự tin vì vậy, kiên tấp tểnh vì vậy, hung mãnh trực tiếp tiến bộ khiến cho cô cảm nhận thấy thần trí bạn dạng thân thuộc bản thân nhượng bộ như đang được tan chảy thân thuộc ngọn lửa hừng hực. Vừa bất lực, lại sở hữu xúc cảm tự do, thoải mái và dễ chịu, nhượng bộ như chuẩn bị hít mê…

“Dận…” Trong cơn kích tình, bám theo bạn dạng năng, Mạch Khê theo thứ tự gọi thương hiệu của hắn, vô đầu chỉ từ một ý niệm độc nhất —— thực sự trốn ko bay. Lôi Dận, người con trai này, vẫn như tiếng hắn trình bày, tiếp tục trở nên chúa tể vô sinh mệnh của cô ý.

Màn hoan ái thân thuộc nhì người khoe sắc như đóa hoa xuân, bên trên cái nệm to lớn rộng lớn, bọn họ bên cạnh nhau tết lên ý niệm tuyệt hảo nhất của một tình thương niềm hạnh phúc. Người con trai to lớn sử dụng chủ yếu thân thuộc thể bản thân nhằm tương khắc họa từng lối đường nét duyên dáng vẻ của cô nàng. Có êm ả dịu dàng, sở hữu romantic, toàn bộ đều hòa quấn vô sự phú hòa thân thuộc song thân thể, thậm chí còn sâu sắc vô tận linh hồn…

Người con trai gan dạ như báo, người đàn bà mềm mịn như hoa…Cứ thế kéo dãn dài, kéo dài…

“Khê nhi, Khê nhi…Anh…rất yêu thương em!” Hơi thở Lôi Dận láo lếu loàn không ngừng nghỉ. Hắn thở liên tiếp, khẩu ca đựng lên kể từ lòng lòng, sở hữu sự rạm tình, sở hữu nỗi bịn rịn. Cùng với cùng một thứ tự đâm vô sau cuối, vô khung hình Mạch Khê đùng một cái tràn rời khỏi một luồng lạnh lẽo rộp.

“A…Dận…Em…a…cũng yêu thương anh…a…” Mạch Khê thuận bám theo tình thân trong thâm tâm bản thân tuy nhiên đáp lại. Dòng nước lạnh lẽo rộp bất thần phụt vô sâu sắc vô khung hình khiến cho thích thú đang được sớm đạt cho tới vô cùng hạn của cô ý nở rộ, lan lên đường từng toàn thân…

Xem thêm: cô dâu của tổng tài an nhiên tống thành

Hai loài người, một hồi hoan ái rạm tình, rất rất lâu vô cùng lâu ko buông ra…

[1]: Tứ lang bạt kì hồ thiên cân nặng – Bốn lạng ta tuy nhiên tấn công bạt được cả nghìn cân nặng.

Câu này trước khi bản thân sở hữu thấy vô truyện Kim Dung, giờ tìm hiểu lại thì tuyệt chiêu “Đả cẩu bổng pháp” của phái Cái Bang được thi đua triển bám theo lối lối “Tứ lang bạt kì hồ thiên cân”, võ thuật được vận dụng bám theo 8 chữ khẩu quyết: buộc, đập, trói, đâm, khều, dẫn, khoá, xoay.