truyện hãy về bên anh

“Hả?” Diệp Nghi hãi kinh, “Hạ Hân trở lại kề bên Diệp Sóc? Ngộ nhỡ Diệp Sóc hiểu rằng chủ ý của cô ý ấy… Cô ấy ngán sinh sống rồi!”

“Đã phái người thăm hỏi thám thính tung tích của Hạ Hân rồi.” Mặt Diệp Tông thiên về cửa ngõ chống, tiếng nói sở hữu khá xấu xa hổ, “Có tin cậy gì tiếp tục phát biểu với em, em…”

Bạn đang xem: truyện hãy về bên anh

Diệp Tông phất tay, Open đi ra ngoài: “Em bồn chồn lưu giữ thân thiện bản thân cho tới chất lượng tốt cút, chớ khiến cho anh bận tâm, là anh cảm tạ trời khu đất rồi.”

Cửa đóng góp rầm lại, Diệp Nghi con quay đầu: “Bị cầm thóp rồi, làm thế nào đây?”

Quý Thừa đủng đỉnh rãi đứng lên. Dưới nắng và nóng sớm, khuôn mặt anh sở hữu khá tái ngắt, lại nhuốm chút sáng sủa lóa của hạnh phúc: “Ừ… vô cùng kích ứng.”

“Hứ!” Diệp Nghi đỏ rực mặt mày, “Rõ ràng đâu sở hữu làm những gì, nói chuyện vẹn toàn tối rồi ngủ thiếp cút thôi tuy nhiên, kích ứng gì chứ? Anh cần thiết gì cần phát biểu mập nhòa như thế!”

“Đêm hôm khuya khoắt cho tới mái ấm đàn bà chong đèn thì thầm vẹn toàn tối, sáng sủa sớm bị anh trai phân phát hiện tại. Đối với từng một chàng trai mới mẻ chớm yêu thương tuy nhiên phát biểu, đều là thử nghiệm vô nằm trong kích ứng.” Quý Thừa trang nghiêm, “Diệp Nghi, anh là kẻ vô nằm trong thơ ngây vô sáng sủa. Em lại suy nghĩ chuyện bậy bạ, chỉ nói theo cách khác em chiếm hữu một tâm tư tràn trề đa dạng và phong phú.”

“Cái, cái gì… chàng trai thơ ngây mới mẻ chớm yêu thương á?” Mặt Diệp Nghi càng đỏ rực rộng lớn, “Anh, anh anh ví von hoặc thiệt nhỉ! Mặt già nua háp rồi mà còn phải phát biểu được vậy.”

“Đúng vậy, anh đang được già nua.” Quý Thừa đủng đỉnh rãi đặt chân vào trước mặt mày cô, kéo mớ tóc cô, rồi xoay vòng bên trên đầu ngón tay, “Em ghét bỏ anh à?”

“Hả?” Diệp Nghi giật thột, sở hữu loại xúc cảm ko nhìn xuyên được anh.

Hơi thở thân thuộc, dáng vẻ thân thuộc, lời nói trầm thấp thuần phân phát khá ngứa, sở hữu chút nhòa ám, thậm chí là sở hữu chút tấm tức, nghe thế nào thì cũng rất khác cái người khi nào thì cũng lãnh đạm lạnh lùng cơ.

“Diệp Nghi, anh rộng lớn tuổi hạc thiệt, tuy nhiên sở hữu thật nhiều chuyện anh trước đó chưa từng thực hiện.” Ánh nắng và nóng sau sống lưng Quý Thừa thực hiện ko thấy rõ ràng biểu cảm, dường như anh đang được cười cợt nhẹ nhàng, “Em nhằm anh té khuyết từng chuyện từng chuyện, giành được không?”

Có người đó là như thế, rõ rệt phía sau bóng râm, lại ko tài này cởi được đôi mắt. Đầu óc Diệp Nghi trở thành xoàng xĩnh minh mẫn: “Cái… sao? Anh ham muốn té cái gì?”

“Anh ham muốn suy nghĩ đang được.” Anh lại lại gần một chút ít, khá thở lướt qua loa vòng tai cô, sở hữu chút ngứa, “Anh trước đó chưa từng theo gót xua đàn bà, trước đó chưa từng ở bên dưới lầu ai cơ hát ca, trước đó chưa từng nửa tối rời khỏi ban công, trước đó chưa từng trang nghiêm cầu hít ai cơ, trước đó chưa từng cho tới ai cơ một hít lễ hoàn hảo, cũng ko tận đôi mắt phát hiện ra ai cơ sinh con cái của anh ấy đi ra. Diệp Nghi, những việc này, anh tiếp tục kể từ từ té khuyết từng cái.”

Diệp Nghi lạc vô hương thơm mùi hương của anh ấy, mồm há đồ sộ, tuy nhiên lại ko phát biểu được gì. Quý Thừa vuốt tóc cô: “Em nhằm anh thực hiện từng chuyện một, rất có thể chứ?”

Thực sự rất có thể chứ? Khoảng cơ hội thân thiện chúng ta là trăm sông ngàn núi, là gia tộc đấu giành không ngừng nghỉ, là câu nói. bịa bịa đặt ko thể tách ngoài, là niềm tin cậy cứ thế thất lạc đi… Không cần trước đó chưa từng demo qua loa, mặc dù thế, từng phen nếm demo đều chuốc lấy kết giục thất bại.

Họ giống như nhì viên đạn của khẩu pháo nhì nòng, một người nỗ lực, một người lùi bước, vĩnh viễn ko thể lại gần. Lúc này phía trên, thực sự rất có thể chứ? Diệp Nghi ko biết nên vấn đáp thế này. Mỗi một việc anh phát biểu cô đều từng khát vọng, yêu thương, kết duyên, sinh con cái, tuy nhiên mà… đợi đang được, sinh con cái ư?

Cô trả ngón trỏ, chỉa vô Quý Thừa rồi lùi đi ra một đoạn: “Anh biết rồi?”

Quý Thừa sững sờ, bên trên mặt mày tức thời hiện thị lên vẻ nắm rõ, tuy nhiên ngoài mồm lại nói: “Biết gì?”

Diệp Nghi nheo đôi mắt nhận xét anh: “Anh đang được biết. Đây mới mẻ là vẹn toàn nhân chân chủ yếu anh đầu lênh láng các giọt mồ hôi chạy cho tới khoa phụ sản nhà lao gãy xương.”

Quý Thừa mím môi, lạng lẽ. Diệp Nghi lùi về sau từng bước, coi anh nói: “Sao anh biết được?”

Quý Thừa coi cô, tiếng nói sở hữu chút buồn bã: “Ngày cơ anh nghe thấy em thì thầm với Nghiêm Hàn.”

Diệp Nghi rất là kinh hãi: “Sau cơ anh chỉ lạng lẽ quăng quật về? Anh ko tức giận?”

Lúc ấy Nghiêm Hàn không tin tưởng anh đang được nghe được, tuy nhiên Diệp Nghi nhờ vào thái phỏng của anh ấy tuy nhiên chưng quăng quật. Nếu Quý Thừa thực sự nghe thấy, sao rất có thể điềm đạm như vậy? Từ điểm Mạch Miêu rất có thể coi đi ra được, anh vô cùng mến trẻ con.

Xem thêm: quỷ tân nương con dâu xử lý hắn

Mạch Miêu đến giờ vẫn ko gọi anh một giờ đồng hồ tía, còn cô lại bao phủ ỉm sự tồn bên trên của đứa bé xíu này… Chuyện như thế, anh đang được biết rồi, sau rất có thể nhịn được? Với nắm rõ về Quý Thừa tuy nhiên phát biểu, phản xạ thông thường chắc chắn tiếp tục nổi nóng, vấn đáp, tiếp sau đó bắt nhốt cô lại.

Nhưng anh lại ko làm những gì hết? Như vậy thực sự vô cùng không giống thông thường.

“Anh sở hữu tư cơ hội gì tức giận?” Quý Thừa cười cợt gian khổ, “Anh không chỉ là ko đảm bảo được em, còn nghi ngại em, thậm chí là thực hiện em té, suýt nữa sợ hãi bị tiêu diệt con cái. Nếu em nhận định rằng anh không tồn tại tư phương thức phụ thân, anh ko thể cãi lại.”

“Quý Thừa, em ko phải…”

“Diệp Tông phát biểu vô cùng đích thị.” Quý Thừa cắt theo đường ngang câu nói. cô, “Lòng tin cậy ko cần ngẫu nhiên tuy nhiên sở hữu, là giành để sở hữu. Nếu anh bắt xay em cần quá nhận sự tồn bên trên của đứa bé xíu, xay em cần trở lại mặt mày anh, chỉ rất có thể huỷ diệt chút tình thân sau cuối còn còn lại thân thiện tất cả chúng ta. Diệp Nghi, anh vô cùng ham muốn sở hữu em, tuy nhiên càng ham muốn em cần cam tâm tự nguyện.”

Lồng ngực khá đau xót, Diệp Nghi cầm lấy vạt áo của Quý Thừa: “Cho nên, là anh bảo A Phỉ đem canh đến? Anh biết tăm dạng của em, là chính vì hoảng hốt em gặp gỡ bất trắc?”

“Hiện bên trên bên phía ngoài loàn lắm, em chân yếu hèn tay mượt, cần xem xét nhiều hơn thế.” Quý Thừa di động cô, “Diệp Nghi, loại em ham muốn anh tiếp tục cho tới em, người thực hiện sợ hãi Nghiêm hàn cũng tiếp tục cần trả giá chỉ. Lúc này phía trên, anh chắc chắn tiếp tục nỗ lực, em hãy ngóng coi, được không?”

***

Cộp cộp cộp.

Diệp Tông gõ cây viết máy xuống mặt mày bàn, như cười cợt như không: “Lại thất thần, ghi nhớ ai đó?”

Mặt Diệp Nghi rét lên, thuận mồm vấn đáp lấy lệ: “Hôm qua loa ngủ ko ngon, giờ sở hữu khá buồn ngủ…”

Cô thực ham muốn cắm đứt vị giác bản thân. Quả nhiên, Kỳ Yên mỉm cười: “Mất ngủ suốt đêm à, hiểu tuy nhiên hiểu tuy nhiên, tạo cho những người dân mong muốn lại ko được thỏa mãn nhu cầu như Cửa Hàng chúng tôi vô cùng hâm mộ nha.”

Diệp Nghi thiệt ham muốn nhéo khuôn mặt điển trai cơ.

Đúng là nhảy xuống Hoàng Hà cũng cọ ko sạch sẽ, sáng sủa sớm bị Diệp Tông phát hiện còn ko tính, vừa vặn ấn định tiễn biệt Quý Thừa đi ra về, lại vấp cần Kỳ Yên đang được bế Diện Diện xuống lầu bữa sớm. Nhìn thấy nhì người chúng ta rời khỏi kể từ buồng ngủ, Kỳ Yên suýt chút té té.

Diện Diện không còn hồn, chớp chớp đôi mắt coi Kỳ Yên.

Kỳ Yên thấy Diệp Nghi rầu rầu, lại coi qua loa Quý Thừa điềm đạm, sau cuối cười cợt với Diện Diện: “Con trai à, ham muốn nghe kể chuyện xưa không? Là ham muốn nghe ‘ngựa ăn cỏ hồi đầu’ hoặc là ‘ngược luyến tình thâm nám vương vấn ko dứt’ vậy?”

“Thực ko cần như người xem suy nghĩ đâu tuy nhiên.” Diệp Nghi cúi đầu, “Tụi em chỉ thì thầm con cháu thôi, phát biểu một hồi thì…”

“Dừng!” Kỳ Yên quát mắng, “Quan hệ thân thiện tất cả chúng ta dù là chất lượng tốt bao nhiêu thì tôi cũng không thích nghe chi tiết!”

Diệp Nghi khóc ko đi ra nước đôi mắt.

“Đủ rồi.” Diệp Tông gõ mặt mày bàn, “Diệp Nghi là kẻ biết chừng đỗi. Anh chỉ nhắc một câu, hiện nay bất kể là chúng ta Quý hoặc chúng ta Diệp đều là thù oán vô giặc ngoài. Cho mặc dù ko thể liên thủ, cũng vô cùng ko Chịu đựng nổi một chút ít xíu tiêu tốn nội cỗ. Tự em nắm vững.”

“Em chỉ ham muốn phát biểu với những anh chuyện này.” Diệp Nghi tịch thu biểu cảm, “Anh nhì, anh đoán đích thị rồi, quân thù của Quý Thừa là bà Quý và Thượng An Quốc. Lúc trước anh ấy ham muốn người sử dụng chuyện thu mua sắm Diệp gia thực hiện ngòi, kéo theo bà Quý và Thượng An Quốc trở mặt mày nhau, tiếp sau đó chi tiêu khử từng người.”

Xem thêm: thập niên 70 người mẹ đanh đá

Diệp Tông và Kỳ Yên liếc coi nhau.

Diệp Nghi phát biểu tiếp: “Nhà chúng ta Diệp ko cần tiềm năng của anh ấy ấy, tuy nhiên chỉ là một trong những giắt xích vô plan, hiện nay anh ấy đang được té bài bác với tất cả chúng ta rồi, cũng chính là ham muốn xây đắp niềm tin cậy, thám thính kiếm liên minh. Giống như anh nhì phát biểu, thời điểm hiện tại toàn bộ đều là thù oán vô giặc ngoài, nếu như rất có thể liên thủ, là sản phẩm rất tốt.”

“Anh tao sở hữu phát biểu với em này là thâm nám thù oán đại hận gì không?” Kỳ Yên chất vấn, “Trừ phi hiểu rằng, nếu như không làm thế nào xác lập anh tao bất biến lập trường? Dù sao anh tao cũng có thể có mối quan hệ huyết hệ với bà Quý, tất cả chúng ta phát biểu thế nào thì cũng đơn thuần người ngoài.”