tổng tài chuyên sủng người vợ bị bỏ rơi

Chương 20: Đến cả quyền kể từ chối cũng không tồn tại .

Cách phía trên ko lâu, anh từng ham muốn tôi vứt con cái, tuy nhiên lúc này nhất quyết rằng toàn bộ những gì anh thực hiện đều là vì như thế con cái, Lục Thừa Tiêu, thế giới anh thực sự đặc biệt mâu thuẫn-Vậy sao?Anh xoay đầu lại nghi vấn nom cô, vẻ mặt mũi tràn bồn chồn.-Trước phía trên, tôi thực sự là không thích đem người con này, tuy nhiên cô cũng biết bà nội so với tôi cần thiết thế nào, bà mến đứa trẻ con này, tôi đương nhiên nên hội tụ lại con cái.-Vậy nếu mà không tồn tại người con này thì sao?Cô sớm nên hiểu rằng, toàn bộ những gì anh thực hiện đều là vì đem người con, bởi người bà tuy nhiên anh yêu thương kính!Lục Thừa Tiêu mạnh mẽ và uy lực xoay đầu, ở chặt lấy cổ tay miếng khảnh của cô ý, lực mạnh tương tự như ham muốn bẻ gãy, mỉm mỉm cười rét lùng:-Nếu như cô dám thực hiện đi ra chuyện gì thực hiện tổn sợ hãi cho tới con cái, tôi tiếp tục khiến cho cô sinh sống ko ằng chếtĐôi vai của Diệp Vãn Ninh rũ xuống, nụ mỉm cười bên trên khuôn mặt mũi cô đem sự giễu cợt, cũng đều có cả bị thương:-Tập đoàn Diệp Thị đều vô tay anh, tôi còn hoàn toàn có thể thực hiện được chuyện gì sao?Nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp mắt của cô ý, hai con mắt ngấn lệ nhường nhịn biết rằng đang được lặng lẽ cáo giác lại anh.-Cô biết là đảm bảo chất lượng rồi. Niệm tình đằm thắm phận của cô ý, cô thực sự đặc biệt xinh đẹp mắt, tuy nhiên tôi sẽ không còn động lòng với cô đâu.Không đem bất kì một tiếng rằng xa xôi này, vẻ đẹp mắt rét lùng tàn nhẫn, những tiếng rằng và biểu cảm của anh ấy thời điểm hiện tại như 1 lưỡi dao sắc bén đâm vô trái ngược tim CÔ.-Tôi biết. Trong đôi mắt anh tôi đó là hung phạm giết mổ người, tôi ko biết bạn dạng đằm thắm đã trải sai điều gì, càng ko thể hiểu tại vì sao tứ chữ “hung thủ giết mổ người” đó lại được gắn lên trên người bản thân. Nhưng nếu như anh tiếp tục rằng như thế, thì cứ xem như là vậy lên đường. Ai bảo anh là người dân có quyền sinh sát tập đoàn lớn Diệp Thị, ai bảo anh là phụ vương của người con vô bụng tối, ai bảo anh...“Là người tuy nhiên cô tiếp tục đem chút động lòng cơ chứ.” Câu ấy cô ko thể thốt đi ra, cô biết mặc dù cô đem tâm sự thì anh cũng chẳng thay cho thay đổi ý kiến về cô, chỉ càng nhận về nhiều hơn nữa sự châm chọc và khiêu khích của anh ấy, thậm chí là là góc nhìn rét lùng và những ngôn kể từ càng khó khăn nghe rộng lớn tuy nhiên thôi.Nghĩ cho tới chết choc của Vân Nhi, Lục Thừa Tiêu ko thể kìm nén được cơn khó tính, hai con mắt sâu sắc hẳn lên sự tức dỗi ko kìm chế được-Cô ko biết tôi đã thực hiện sai gì ư? Diệp Vãn Ninh, nếu như đem ngày tập đoàn lớn Đế Thịnh đi ra nhập buôn bản vui chơi giải trí, tôi chắc chắn tiếp tục mang đến cô lên truyền hình. Kĩ thuật trình diễn xuất của cô ý thực sự khiến cho tôi được không ngừng mở rộng tầm mắt!Lời vừa phải mới mẻ thốt đi ra, anh liên con quay người rời ngoài phòng nghỉ chủ yếu nhanh chóng như cơn lốc, chỉ khắc ghi sự lắc động vô căn chống White tinh ranh...Ngày ngày sau, mưa vẫn không ngừng nghỉ rơi, khung trời ko hề quang đãng đăng lại như cũ. Lục Thừa Tiêu đứng sát bên chóng nom nhìn khuôn mặt White trẻo đem vệt nước đôi mắt của cô ý, một khi sau, anh mới mẻ con quay người rời ngoài phòng nghỉ chủ yếu, tài xế tiếp cận tập đoàn lớn.Tập đoàn Đế Thịnh.Trong chống thao tác của quản trị bên trên đỉnh tòa căn nhà.-Chủ tịch, người hãy liếc qua điều này.Kano lấy thông tin tiên tiến nhất khảo sát được đem mang đến Lục Thừa Tiêu-Chủ tịch, đấy là bảo vật tuy nhiên năm cơ lão quản trị bị mất mặt, trải qua chuyện sát mươi năm trời, giá tiền tiếp tục lên đến hàng trăm tỷ, bảo vật này ở đầu cuối cũng đều có tung tích rồi.”Lục Thừa Tiêu nhận lấy tư liệu tuy nhiên ra mắt, lật coi đoạn, ngay tắp lự liếc mắt lên nói:-Công khai đấu giá?-Công khai đấu giá bán bảo vật vô giá bán của tập đoàn lớn Đế Thịnh, lá gan dạ của Lang Hiệu cũng thiệt ngày càng rộng lớn rồi!-Đúng vậy, quản trị, còn nữa đấy là thư mời mọc của buổi đấu giá bán.* Kano lấy một thiệp mời mọc tinh ranh xảo đem mang đến Lục Thừa Tiêu.Chiêu côn ông đập sống lưng ông này Lục Thừa Tiêu thấy nhiều rồi, đợt này, anh ngược lại ham muốn coi xem Lang Hiệu hoàn toàn có thể người sử dụng cơ hội gì tấn công ụp anh!-Kano, những cậu mau lên đường sẵn sàng, trúng thời điểm đầu tháng sau cho tới cuộc hứa hẹn này. -Việc này...Kano bồn chồn, ko thể hiểu rốt cuộc Cậu căn nhà đang được nghĩ về gì. Rõ ràng biết đấy là Hồng Môn Yến, tuy nhiên vì như thế sao vẫn hạnh phúc ham muốn đến? Nhưng Chắn chắn Cậu căn nhà tự động đem dự trù của tớ.-Vâng, Cậu căn nhà, anh yên tĩnh tâm, Shop chúng tôi tiếp tục lên đường sẵn sàng ngay lập tức.Vừa rằng đoạn, Kano kính cẩn cúi người, nhanh gọn lẹ rời ngoài chống thao tác của quản trị. Lục Thừa Tiêu uyển đem vùng cây bút kí thương hiệu của tớ lên văn khiếu nại. Sau cơ tức thì lấy cây cây bút mạ vàng vừa phải kí thương hiệu cơ quăng bên trên mặt mũi bàn, mồm khá nhếch lên, rét lùng khinh thường bỉ thở hắt đi ra một giờ, song môi mỏng manh thốt đi ra nhị chữ: “Lang Hiếu... Dám đối đầu với Lục Thừa Tiêu anh, kết viên hoàn toàn có thể tưởng tượng được đi ra rồi!Hôm ni, Lục Thừa Tiêu về Nhà biệt thự trúng giờ, thực hiện Diệp Văn Ninh cảm nhận thấy đặc biệt kỳ lạ!-Tôi ham muốn cô thay cho tôi thực hiện một việc. Nhưng sau thời điểm anh tâm sự câu này, sự kỳ kỳ lạ khi nãy tuy nhiên cô cảm nhận thấy lúc này như dơ lên tột đỉnh! Hóa đi ra anh là ham muốn cô chung anh thực hiện việc! Nhìn anh đang được nheo mi kiểm tra bản thân, Diệp Vấn Ninh ko ngoài thu bản thân lại vì như thế kinh hoàng, cô ko thể nắm rõ xúc cảm và tâm lý vô hai con mắt sâu sắc thẳm cơ, anh đúng là ham muốn cô làm những gì mang đến anh?-Việc này, cô chỉ được phép tắc thành công xuất sắc, ko được phép tắc thất bại.Hết mức độ độc tài lại hủ lậu, còn tai ngược ko rằng đạo lý! Cái gì tuy nhiên chỉ được phép tắc thành công xuất sắc, ko được phép tắc thất bại? Cô còn ko hề đồng ý sẽ hỗ trợ anh tao thao tác hay là không màuHình như cho tới quyền kể từ chối tôi cũng không tồn tại.-Cô không tồn tại nguyên do gì nhằm kể từ chối tôi.Anh đem tay chạm vô má cô, trongmắt tràn sự gian nguy ko thương hiệu. -Gương mặt mũi này của cô ý, đó là thứtôi cần thiết.Diệp Vãn Ninh kinh hoàng hãi lùi một bước: -Câu này của anh ấy là đem ý gì?-Bây giờ cô được xem là bà xã của tôi, đem một vài việc tôi cũng nên mang đến cô biết. Lục Thừa Tiêu nhắc một ly rượuwhisky còn nguyên vẹn bên trên bàn tu tinh khiết, tiếp sau đó nói:-Khi phụ vương tôi vẫn tồn tại là CEO của tập đoàn lớn Đế Thịnh, từng bị mất mặt một bảo vật vô giá bán, đúng chuẩn tuy nhiên rằng nó vẫn tồn tại, tuy nhiên bị người không giống lấy cắp! Hiện ni lô trang sức quý vô giá bán ấy tiếp tục đem thông tin, nó ở vô tay của Lang Hiếu, còn việc anh tao là ai cô ko nên biết, cô chỉ nên biết tôi và hắn tao cả đời này đó là quân thù, vậy là đầy đủ rồi!
Bạn đang được gọi truyện bên trên NetTruyen.com.vn