hôn nhân ép buộc cô vợ thần y của đại tổng tài

Nhìn thấy Quách Tuệ Lâm tựa như bị ai giẫm cần đuôi, Quách Thừa Tuyên chỉ cười cợt khẩy một giờ đồng hồ.

“Cháu cho tới phía trên vì như thế khuôn nguyên nhân gì rồi cũng đâu đem tương quan cho tới cô đâu nhỉ? Cháu đơn thuần tiện mồm mong muốn căn vặn vì như thế sao cô lại rút đơn khiếu nại thôi. Cô đang được vướng mắc con cháu ko thực hiện chính với lý lẽ tuy nhiên cô quên thất lạc rằng tôi cũng đang được như vậy cơ.”

Bạn đang xem: hôn nhân ép buộc cô vợ thần y của đại tổng tài

Quách Tuệ Lâm cuộn chặt bắt tay, bà tao thực sự mong muốn lao cho tới tiến công bị tiêu diệt cái brand name con cháu trai trời tiến công này của tớ. Có vẻ như nếu như bà tao mệt mỏi, bà tao tiếp tục càng làm cho hắn nhanh gọn lẹ đạt được mục tiêu của tớ hơn thế thì cần.

Bà tao nhanh gọn lẹ phục sinh lại niềm tin bản thân, chắc chắn ko được khiến cho Quách Thừa Tuyên hoàn toàn có thể thâu tóm được sơ hở.

“Chuyện rút đơn khiếu nại, cô cũng chính là đang được tâm trí cho tới đại viên nhưng mà thôi. Dù sao thì gửi gắm tình thân thích nhị ngôi nhà Quách - Bạch từ trước đến giờ vẫn luôn luôn trực tiếp đảm bảo chất lượng rất đẹp, cô cũng không thích vì như thế ích kỷ vượt lên trước trở nên rời khỏi phá vỡ tành tất cả. Dù sao thì Di Dung đã và đang sớm tin cậy, chuyện xua đuổi nằm trong thịt tận một người vì vậy ko cần là vượt lên trước gian ác hoặc sao?”

Tàn ác? Quách Thừa Tuyên nhấp một ngụm trà, so với cụm kể từ này cảm nhận thấy thực sự không tồn tại gì thú vị vì chưng. Cô của hắn đang được cảm nhận thấy những việc bản thân thực hiện là gian ác sao? Hắn cảm nhận thấy khôi hài nhiều hơn nữa là rủ lòng đồng cảm với bà ấy.

Ngay từ trên đầu, nếu mà Quách Tuệ Lâm ko cần là kẻ sinh sống bị tiêu diệt mong muốn đẩy Bạch Ly nhập tù, mong muốn khiếu nại cô tao với tội danh tối đa thì giờ đây Quách Thừa Tuyên hắn cũng sẽ không còn cảm nhận thấy chuyện này xa lạ cho tới vậy đâu. Chẳng qua loa là vì như thế người nằng nặc yêu sách khiếu nại cũng chính là bà tao, rồi giờ đây đơn phương rút lại đơn khiếu nại một cơ hội lặng lẽ cũng chính là bà tao. Nếu bảo rằng bà tao đang được cảm nhận thấy bản thân gian ác thì vừa vặn chính nhưng mà cũng vừa vặn ko chính.

Bà tao đang được cảm nhận thấy bản thân gian ác với Bạch Ly? Vấn đề này Quách Thừa Tuyên cứ cho tới nó là chính chuồn.

Nhưng điều ko chính ở phía trên đó là bà tao ko cảm nhận thấy bản thân gian ác với những người không giống.

Tất cả những tâm trí bên trên của tớ, Quách Thừa Tuyên vẫn che giấu quanh nó kín kẽ, rinh vai một kẻ ko tương quan gì cho tới phía trên nhằm chén bát quái ác chuyện đời, tuyệt nhiên sẽ không còn khiến cho bất kì ai thấy được tâm tư nguyện vọng của tớ. Và Quách Tuệ Lâm cực tốt là nên lưu giữ khuôn tâm trí cơ cho tới cẩn trọng, nên cảm nhận thấy bản thân gian ác và chớ va đụng gì cho tới hắn.

“Cháu chỉ căn vặn vậy thôi haha, cho dù sao thì Bạch Ly bay ngoài cảnh tù tội cũng chính là nhờ công của cô ấy cả. Chắc là cô ấy cần đền rồng đáp cho tới cô và Di Dung xứng danh lắm nhỉ?”

Quách Tuệ Lâm khẽ đứng hình, Quách Thừa Tuyên vội vã thu khuôn biểu cảm kì quái cơ của bà tao nhập vào tầm đôi mắt rồi đưa ý cười cợt khỏa lấp nó. Đúng thiệt là 1 người cô với tâm cơ sâu sắc hoáy tuy nhiên ko đầy đủ nhằm qua loa mặt mũi hắn rồi.

“Cô ko cho là Bạch gia và Bạch Ly biết chuyện này đâu. Nhưng nếu như tư tưởng ơn thì cũng nên đem ơn một cơ hội thiệt lặng lẽ và kín kẽ thôi. Cháu biết cơ, cô nhân kể từ được như vậy này cũng ko Tức là cô tiếp tục cho tới Bạch Ly thêm 1 thời cơ nào là hoàn toàn có thể tiếp cận Di Dung nhằm thực hiện các bạn.”

Quách Thừa Tuyên vờ vịt gật đầu: “Cháu cũng suy nghĩ là như vậy, cũng chính vì làm cái gi đem ai tắm nhị phen bên trên một dòng sản phẩm sông đâu cô nhỉ?”

Quách Tuệ Lâm nhìn đứa con cháu trai của tớ, hắn đang được nhìn bà tao, ánh nhìn đem giàn giụa ý cười cợt. Nếu như người ngoài nhìn nhập ngay tắp lự sẽ có được cảm xúc đấy là một cuộc rỉ tai thông thường thân thích nhị cô con cháu, tuy nhiên nếu mà người tao bịa đặt bạn dạng thân thích bản thân nhập tình huống của Quách Tuệ Lâm thì đương nhiên là ai ai cũng đều tiếp tục cảm nhận thấy ko rét nhưng mà run rẩy.

Nhất là lúc Quách Thừa Tuyên đem theo gót khuôn ý cười cợt giàn giụa khiêu khích như vậy.

“Sáng ni con cháu đã đi vào Mộ thị nhằm dò thám cô đấy, tuy nhiên ko bắt gặp cô, con cháu vẫn bắt gặp dượng. Ông ấy vẫn như xưa nhỉ?” - Hắn bâng quơ phát biểu một câu Khi Quách Tuệ Lâm đang được châm trà, động tác của bà tao khẽ ngừng lại giây khắc.

Xem thêm: tôi là thằng em kế độc ác của nhân vật chính

“Cháu vẫn rỉ tai với ông ấy sao?” - Bà tao căn vặn, một thắc mắc rất là xới trống rỗng, nó chỉ làm cho Quách Thừa Tuyên cảm nhận thấy rằng bà tao đang được cực kỳ mệt mỏi nhưng mà thôi.

Hắn cười cợt, tựa như chẳng đem chuyện gì, nối tiếp là khuôn điệu cỗ cực kỳ bông đùa, trêu ngươi người khác: “Vâng, đem một chút ít. Cháu vẫn rỉ tai với dượng về cô, tuy nhiên nhường nhịn như thể dượng vẫn đang còn nhiều bận tâm về con cháu lắm thì cần, nhìn ông ấy khá lo ngại.”

Tất nhiên là cần hồi hộp lắng! Quách Tuệ Lâm toát những giọt mồ hôi rét khi nghe đến thấy lời nói đùa này của Quách Thừa Tuyên.

Có là hắn ko đùa.

Bà tao đương nhiên hiểu ra khuôn Mộ thị lừng lững như vậy được cho tới giờ đây cũng đều có rất nhiều phen Quách Thừa Tuyên cần nhúng tay nhập đâu, cả khuôn Mộ gia đem ngày thời điểm hôm nay cũng chính là hưởng trọn trẹo không ít kể từ Quách gia nữa. Bà tao biết ck bản thân lo ngại điều gì và Quách Thừa Tuyên cho tới phía trên thay mặt cho tới điều gì.

Người tao phát biểu bà tao thay mặt cho tới quyền lực tối cao của TP. Hồ Chí Minh Z này, tuy nhiên đâu ai hiểu rằng bà tao vẫn đang được hồi hộp sợ hãi không ít kể từ khuôn kẻ mới nhất đó là diêm vương vãi của nền tài chính đại lục phía trên.

“Có lẽ là ông ấy lo ngại con cháu cho tới phía trên khá bất thần tuy nhiên lại ko tiếp đãi đúng lúc thôi. Dượng của con cháu từ trước ni vẫn luôn luôn vì vậy nhưng mà, hồi hộp xa cách nhiều chuyện ko đâu.”

Quách Thừa Tuyên gật đầu, cười: “Cháu cũng cảm nhận thấy vậy đó! Cô ko thấy là văn chống ở Mộ thị khá cũ rồi ạ? Vừa sáng sủa ni con cháu cho tới đùa thấy cũng chẳng đem khang trang như trước đó nữa. Cháu đừng quên ông nội ngày trước đem tặng cho tới cô dượng bức tứ bình quý giá chỉ lắm, đừng quên nó đặt tại văn chống, sáng sủa ni con cháu chẳng thấy nó đâu nữa. Lạ thật!”

Quách Tuệ Lâm cúi đầu, che giấu quanh chuồn hai con mắt đem chút thất thần. Chết tiệt! Quách Thừa Tuyên rốt cuộc là mong muốn thực hiện đồ vật gi nữa đây? Tại sao hắn lại hoàn toàn có thể xét đường nét cho tới từng chút một như vậy cơ chứ.

Bức tứ bình cơ là 1 hình ảnh quý, ngày trước lúc kỷ niệm nhị mươi năm ngày cưới của Quách Tuệ Lâm và Mộ Viễn Trạch, Quách lão gia tử vẫn tặng miễn phí nhị người chúng ta. Ngày trước đem phen đem người cho tới siết nợ vì như thế thực hiện ăn nhằm lỗ, Mộ Viễn Trạch vì như thế đảm bảo an toàn tính mạng của con người mái ấm gia đình vẫn dưng bức tứ bình quý giá chỉ cơ cho những người tao, đến giờ cũng trước đó chưa từng đem thời cơ nhằm chuộc lại. Không ngờ rằng Quách Thừa Tuyên lại lưu ý được cho tới đái tiết này, bị tiêu diệt tiệt thật!

“Dượng của con cháu đem phát biểu bức tứ bình quý giá chỉ vì vậy nếu như nhằm tại phần ai ai cũng đơn giản thấy thì tiếp tục làm cho những kẻ đem tâm thuật xấu xa rất đơn giản phát sinh lòng tham lam thế cho nên vẫn cho những người đem chứa chấp nó rồi. Hầy! Ông ấy so với những loại được phụ vương bà xã tặng đều lưu lưu giữ vô cùng cẩn trọng rồi trân quý nó còn rộng lớn toàn bộ cơ thể ngôi nhà bản thân, cô và Di Dung nhiều Khi cũng cần ghen ghét ghen tị đấy.”

Một điều dối trá giàn giụa sơ hở! Quách Thừa Tuyên chỉ mỉm cười cợt Khi nhìn thấy Quách Tuệ Lâm fake lả lý giải cho bản thân, lấp liếm thực sự vì chưng một mẩu chuyện giàn giụa lỗ hổng như vậy. Thú vị ghê! Cái mái ấm gia đình này rốt cuộc sợ hãi hắn mà đến mức nào là nhưng mà từng phen bắt gặp hắn đều tiếp tục lộng ngôn như vậy nhỉ?

“Thấy dượng biết quý trọng như vậy con cháu cũng cảm nhận thấy phấn chấn thay cho cho tới ông nội. Ông nội đem gửi điều cho tới mong muốn cô dượng và Di Dung cho tới đùa không nhiều hôm. Ông nói rằng ông lưu giữ Di Dung rồi.”

“A… Tất nhiên là cô cần bố trí rồi. Lần trước Di Dung còn chưa kịp mừng lâu ông nước ngoài thì vẫn xẩy ra vươn lên là cố như vậy cơ, cô cần nhằm Di Dung cho tới thăm hỏi ông bù lại nhập thời điểm không giống rồi. Để con cháu cần chuồn lối xa cách cho tới vì vậy nhằm rỉ tai với cô, thiệt là áy náy vượt lên trước. Hay là con cháu ở lại người sử dụng bữa nhé! Trời đã và đang về chiều rồi, giờ đây nếu như con cháu trở lại thì tiếp tục tối mất!”

Xem thêm: cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện tranh full

Không ngờ là Quách Thừa Tuyên cũng chẳng đem ý muốn ở lại lâu, hắn kể từ chối tức thì tắp lự: “Chuyện này cần thất ước với cô rồi, con cháu vẫn tồn tại việc cần thực hiện, thời điểm hôm nay cho tới phía trên bắt gặp được cô là được rồi. Cháu van lơn quy tắc về trước, bà xã con cháu ở trong nhà vẫn đang được đợi con cháu. Hẹn cô phen cho tới nhé!”

Nhìn thầy Quách Thừa Tuyên ưu tiên người sử dụng khuôn tên tuổi “vợ cháu” giàn giụa thân thương như vậy cơ thiệt làm cho Quách Tuệ Lâm cảm nhận thấy chói tai. Cái thương hiệu này thực sự mong muốn rước khuôn loại cơ về ngôi nhà rồi sao? Bà tao cần nhanh chóng sai Bạch Ly hành vi thôi.

Mà những ý niệm đen sạm tối vừa vặn chạy qua loa đôi mắt bà tao nhanh gọn lẹ đã trở nên Quách Thừa Tuyên thâu tóm lấy. Hắn chỉ cười cợt, ko phát biểu gì cả. Xem rời khỏi hắn chính, Kỷ Thương cũng giống rồi. Thời lừa lọc cho tới có lẽ rằng hắn rất cần phải coi xem bản thân nên làm cái gi trước lúc nhằm Kỷ Thương biết chuyện này thôi.