hoá ra từng có người yêu em như anh

Dật Phong Tái Khởi

Hoá Ra Từng Có Người Yêu Em Như Anh [Thể Loại : Trùng Sinh]

Bạn đang xem: hoá ra từng có người yêu em như anh

Tác giả: Dật Phong Tái Khởi

"Phó Lục Nam..."

"Cầu, cầu nài anh... Con của tất cả chúng ta nó không có tội. Người xứng đáng lẽ nên bị như thế là em, vậy nên anh... anh buông đứa trẻ con xuống dành được không?"

Khả Ni ngấc đầu coi đối phương, kẻ tuy nhiên trong tay đang được sở hữu sinh mạng một sinh mạng không có tội.

Khó khăn lê theo đuổi cái thân ái thể tràn rẫy thương tích cho tới cạnh bên Phó gia công tử, Phó Lục Nam. Mười đầu ngón tay bị nền khu đất bào hao lớp domain authority phía bên ngoài. Nhìn rõ rệt thấy từng tầng từng lớp huyết nhục phía bên trong.

Tiếc rằng, trả lời lại cô chỉ là một trong những góc nhìn hững hờ ko lấy chút quan hoài cho tới. Hình như một chiếc xác ko chứa chấp lấy chút vong hồn này phía bên trong.

"Con của cô ý vô tội?"

"Cố Khả Ni, vậy con cái của tôi và A Âm đã từng rời khỏi tội tày trời gì sao?"

Lục Nam gằn giọng hét rộng lớn, rõ rệt vẫn chính là khuôn mặt mày bại rõ rệt vẫn chính là trái đất bại. Nhưng tại vì sao lại rất có thể khiến cho Khả Ni đem cảm hứng xa xôi kỳ lạ cho tới như thế.

Cô và anh vẫn thân quen biết nhau kể từ thời tới trường, lúc đó tuổi hạc trẻ con ngông cuồng vừa vặn quí dường như không chút bởi dự tuy nhiên theo đuổi xua. Mặc kệ sự phản đối của phụ vương u, trong cả căn nhà cũng không thích trở lại.

Nhưng cho tới ở đầu cuối, ngày cả nhị tổ chức triển khai hít lễ anh lại mang đến thêm 1 nàng dâu. Chiếc váy cưới khoát bên trên người cô tao đó là bảo vật gia truyền ở trong phòng bọn họ Phó.

Chỉ truyền cho tới con cái dâu cả ko truyền cho tất cả những người ngoài. Phó Lục Nam chẳng cần là đang được ham muốn khiến cho cô rất rõ nét thân ái phận của tôi ở đâu. Càng ham muốn cảnh cáo cô không nên nhiều năm tay nhiều năm chân xen vô chuyện của anh ấy.

Khả Ni lúc đó chỉ vừa vặn tròn trặn đôi mươi tuổi hạc, kể từ lâu vẫn vì như thế Phó Lục Nam tuy nhiên xa xôi cơ hội với u. Nên không có ai dạy dỗ cho tới cô biết phương pháp đối nhân xử thế.

Cô vốn liếng là đứa trẻ con được sinh rời khỏi kể từ vạch đích. Cha của cô ý, Cố Tôn đó là ông quấn của giới Hắc Đạo. Phàm là ai ham muốn marketing kinh doanh phi pháp vô TP.HCM Thanh Hải đều cho tới nhờ vả Cố gia.

Nếu như ko được ông được chấp nhận, đem kẻ cả gan lì dám chào bán tuy nhiên ko Chắn chắn gì vẫn đem người đi đời để sở hữ.

Thân là đàn bà tuyệt nhất của Cố Gia, ái nữ giới của ông quấn Thanh Hải Cố Tôn. Nên tính cơ hội của cô ý vì vậy bị tác động theo đuổi.

Trước giờ trước đó chưa từng coi ai rời khỏi gì, càng ko chịu đựng thất bại thiệt trước ngẫu nhiên ai. Tuy ko biết phương pháp khiến cho Lục Nam yêu thương bản thân, tuy nhiên cô lại biết cách thức kìm hãm anh cạnh bên.

Tuy đặc biệt đoan tuy nhiên vô nằm trong hiệu suất cao.

Cô người sử dụng chi phí mua sắm chuộc người cạnh bên Phó Lục Nam hạ dung dịch vô vào rượu thông thường ngày anh hoặc tu. Sau bại người sử dụng từng cơ hội mang đến chống của cô ý.

Sau bại chuyện gì nên xẩy ra đã và đang xẩy ra. Tuy trong tâm địa vô nằm trong khó tính tuy nhiên anh cũng ko thể làm cái gi cô, khi bại quyền thế của Cố Gia vô nằm trong hùng cường.

Chỉ cần thiết một ngón tay của Cố Tôn cũng đầy đủ đè bị tiêu diệt cả cơ nghiệp trăm năm của Phó Gia.

Khả Ni ở đầu cuối vẫn đạt được ý nguyện thuở đầu của tôi, đem vô người dòng sản phẩm ngày tiết của Phó Lục Nam. Đứa nhỏ bé với mức độ sinh sống vô nằm trong mạnh mẽ, phía bên trong căn chống lạnh giá ko chút tương đối rét của tình người.

Nó vẫn bầu các bạn nằm trong cô vô những ngày cuối đông đúc giá bán rét, tiếp sau đó là đầu xuân ấm cúng. Thời lừa lọc cứ dần dần trôi ngày cô liều mình đem đứa nhỏ bé cho tới với toàn cầu tươi tắn đẹp nhất này.

Cha ruột của này lại tàn nhẫn tước đoạt đoạt lên đường sinh mệnh quý giá bán ấy.

"Đừng tuy nhiên... Lục Nam, chớ tuy nhiên... Em sai rồi, em thiệt sự biết sai rồi..."

Xem thêm: thời gian tuyệt vời bl

Khả Ni vì như thế ganh tị với tình thương yêu của Lục Nam giành chô Hà Tinh Âm. Nghe theo đuổi lời nói xúi dục của những người cạnh bên, cô vẫn đem tặng không nhiều bánh tẩm xạ hương thơm cho tới đến Tinh Âm.

Nhưng lúc đó cô này hoặc biết, thân ái tính cạnh bên cô sớm đã biết thành Hà Tinh Âm mua sắm chuộc. Cô tao hình thức ôn nhu hiền hậu lành lặn ko giành giật với đời tuy nhiên thiệt rời khỏi lại vô nằm trong tâm nối tiếp.

Vì ham muốn xua nằm trong làm thịt tận người ngăn trở bản thân, vẫn nỡ tiếp tay cho tất cả những người không giống hạ độc làm thịt bị tiêu diệt đàn bà vẫn đang còn vô bụng.

Cố Khả Ni vượt lên trước đỗi thơ ngây nên mới mẻ khiến cho chủ yếu bản thân rớt vào tuyến đường vạn kiếp bất phục.

Hối hận cũng không thể kịp.

"Đứa nhỏ bé là đàn ông của anh ấy, là giọt ngày tiết có một không hai của Phó Gia. Tiểu Chương đặc biệt ngoan ngoãn sẽ không còn thực hiện anh tuyệt vọng đâu."

Cô thấp giọng nỉ noi, khuôn mặt mày tái ngắt nhợt căn bệnh trạng. Phần bên dưới váy vẫn tồn tại không ngừng nghỉ loang lổ vệt ngày tiết tanh tưởi tưởi.

Vừa lao vào cửa ngõ tử trở ngại lắm mới mẻ giành giật giành được thời cơ sinh sống. Lại phải nhìn thấy với việc mức giá nhạt nhẽo của những người bản thân yêu thương nhiều năm. Khoé đôi mắt ngân ngấn những giọt lệ bi thương.

Dục Chương.

Phó Dục Chương.

Đứa nhỏ bé này đó là tia nắng và nóng của cô ý, là sợi thừng cứu vớt vớt cuộc sống thảm sợ hãi của Cố Khả Ni. Sau khi sinh đứa nhỏ bé cô mới mẻ nắm được cảm hứng thực hiện u.

Nhưng lại càng hối hận hận vẫn nỡ tước đoạt đoạt lên đường tư phương thức u của Tinh Âm.

"Tôi còn ko bị tiêu diệt, ham muốn sinh khi này cũng rất được. Nghiệt chủng này còn có hay là không cũng ko cần thiết."

"Là cô làm thịt con cái tôi, đương nhiên tôi cũng cần tiêu diệt lên đường loại cần thiết nhất của cô ý."

Làm người không nên trên mức cần thiết tàn nhẫn, cho tới lúc biết được thực sự lại trở thành vô nằm trong hối hận hận. Nhưng lúc đó ko Chắn chắn vẫn rất có thể chuộc lỗi.

Phó Lục Nam liếc đôi mắt coi xuống khuôn mặt mày nhỏ nhắn của đứa nhỏ bé trong tâm địa. Dục Chương tuy rằng tuổi hạc vẫn tồn tại nhỏ tuy nhiên nhường nhịn như vẫn cảm biến được nguy hại.

Không còn oà khóc nữa tuy nhiên đem tay cho tới ham muốn bám víu lấy phụ vương bản thân. Nhưng tiếc rằng đối phương lúc đó đã biết thành oán ân oán tủ lờ mờ non nên ko hề bị cảm động trước tình phụ tử.

"Phó, Lục, Nam..."

Lời còn ko phát biểu dứt Khả Ni đã biết thành một cảnh máu mê tàn nhẫn trước đôi mắt doạ cho tới bại liệt cả khung hình lộn mạch đập phía bên trong người.

Người nam nhi nọ đem đứa nhỏ bé vô tay nâng lên rất cao tiếp sau đó dứt khoát ném mạnh xuống mặt mày khu đất bên dưới chân.

Tiếng oà khóc đùng một cái vang lên tiếp sau đó trở thành câm lặng.

Nghẹn uất nằm trong thống cực cứ thể bao quấn lấy trái đất của Cố Khả Ni. Tận đôi mắt tận mắt chứng kiến đàn ông bị chủ yếu tay người bản thân yêu thương làm thịt bị tiêu diệt.

"Con, con cái ơi?"

"Tiểu Chương... Mẹ, là u trên đây... Con thở lên đường, thời gian nhanh thở lên đường..."

Xem thêm: tổng tài lạnh lùng độc sủng thê

Khả Ni trong tầm xung khắc bại ko nghĩ về cho tới chuyện báo oán cọ hận hoặc làm thịt người thông thường mạng. Cô nhanh gọn lẹ lao cho tới cạnh bên thi hài váy đìa ngày tiết tươi tắn của Dục Chương.

Đứa nhỏ bé vẫn tồn tại quấn tấm vải vóc vô người vẫn không thể nhịp đập nữa. Khả Ni ôm chặt lấy con cái của cô ý vô lòng, tiếp sau đó điên loạn thổi khí vô vào mồm đứa nhỏ bé.

...