độc gia sủng thê

                                    
                                              

Chương 202: Biến cố (2)

Con riêng biệt không tồn tại quyền quá tiếp, trong cả thương hiệu cũng ko thể bịa như thể những người dân đồng bối phận, cho nên vì thế vô số đám con cháu nội phần đông của ông, chỉ mất hắn mang tên không giống với những bạn bè không giống.

Bạn đang xem: độc gia sủng thê

Từ khi chính thức, u của hắn làm ra sự không ngừng nghỉ, ham muốn đăng quang chủ yếu thất nhằm nam nhi hoàn toàn có thể quá tiếp phần tài sản thuộc sở hữu tía hắn, ko ngờ chớ trình bày là Sầm lão thái gia, trong cả tía hắn cũng từ chối, người phu nhân đầu tiên của ông quyền lực toàn cảnh hùng hậu, cá tính lại ôn nhu thiện lộc, ông sao hoàn toàn có thể quăng quật rơi phu nhân thánh thiện cưới một người phụ phái nữ tham lam hư hỏng vinh về mái ấm chứ? Nể mặt mày nam nhi, ông đón bà về mái ấm vẫn là sự việc dung túng rất rất hạn rồi.

Giấc nằm mê u quý nhờ con cái của u hắn ko chính thức vẫn vỡ tan, vì vậy rước không còn thù oán hận so với mái ấm chúng ta Sầm, so với tía hắn loại trừ không còn lên đầu hắn, nhẹ nhõm thì mắng, nặng trĩu thì tấn công, Sầm Dung Cần kể từ nhỏ đó là một đứa nhỏ bé bị bạc đãi.

Năm hắn bảy tuổi hạc, Sầm Dung Cần ko chịu đựng nổi nữa, quăng quật mái ấm rời khỏi chuồn.

Hắn chỉ ham muốn rời ngoài tòa nhà ko hoan nghênh bản thân, rời ngoài những người dân ko quí bản thân, còn từ đầu đến chân u xứng đáng lý là thương yêu thương bản thân nhất cơ.

Chỉ đem điều, một đứa nhỏ bé bảy tuổi hạc thì hoàn toàn có thể chuồn được đâu? Ngay cả chi phí mua sắm vé máy cất cánh cũng không tồn tại.

Buổi tối rời mái ấm rời khỏi chuồn cơ, trời mưa thật to lớn, khí hậu đùng một cái trở giá buốt, ăn mặc quần áo đơn bạc nên hắn chỉ đành chui rúc vào trong 1 tầm nhìn trường bay người cho tới người chuồn cơ, sầm uất là vậy tuy nhiên lại không tồn tại ai tiến bộ cho tới chất vấn hắn một câu.

Mãi đến tối vẫn khuya, nhân viên cấp dưới trường bay kéo cậu nhỏ bé đang được trốn ở một góc là hắn rời khỏi, chất vấn hắn đem nên tía u quăng quật rơi ko, chất vấn hắn số điện thoại cảm ứng thông minh mái ấm, chất vấn thương hiệu, chất vấn vị trí tuy nhiên hắn chỉ mím môi ko trình bày một điều.

Xem thêm: độc nhất vô nhị

Nhân viên trường bay chỉ đành báo công an, khi nhân viên cấp dưới công an kéo hắn lên xe pháo rời chuồn, hắn liều mạng bị tiêu diệt giãy giụa dụa ko chịu đựng chuồn, hắn biết, công an chắc chắn tiếp tục tìm ra mái ấm chúng ta Sầm, fake hắn quay trở lại điểm cơ, hắn không thích chuồn, không thích 1 chút nào.

Nhưng mức độ của một đứa nhỏ bé hạn chế, thêm vào đó một ngày dài ko nên ăn gì, sự giãy giụa dụa của hắn cũng chỉ ăn hại, sau cuối, hắn sử dụng rất là lực còn sót lại cắm vô cổ tay người công an đang được lưu giữ lấy bản thân cơ, anh tao một phút ko cảnh báo thả tay rời khỏi, thế là hắn nhân thời cơ cơ chạy mất hút.

Ở vô mưa quyên sinh chạy...

Nhưng thể lực của hắn chỉ giữ vị khoảng tầm 200 mét thì chân nhũn rời khỏi, đầu choáng ngợp, đôi mắt thấy thân thuộc thể nhỏ bé nhỏ của tớ chuẩn bị trượt xuống khu đất thì một đôi bàn tay kể từ hâu phương kéo hắn lại, hắn còn tưởng là công an xua cho tới bắt bản thân, nỗi vô vọng kéo lên trong thâm tâm...

Nhưng người sau sườn lưng lên giờ đồng hồ, mang về tia kỳ vọng thứ nhất vô đời hắn.

Xem thêm: nước đổ tràn ly

'Muộn như thế rồi còn ở trên đây rất rất nguy nan.'

Hắn ngấc lên nom mới mẻ phân phát hiện tại những giọt mưa vốn liếng đang được tấn công bên trên người bản thân đã biết thành một cái mặc dù rộng lớn black color ngăn lại...

Bãi đỗ xe pháo của trường bay vô mưa ánh sáng của đèn đem chút mung lung tuy nhiên khuôn mặt của những người cơ vẫn như 1 luồng khả năng chiếu sáng phản vào trong thâm tâm hắn, ko cơ hội nào là xóa nhòa.