Biển cả dạt dào, khi tiếng ồn ào, khi sâu sắc lắng như nỗi lòng của từng người. Vì vậy, chẳng biết kể từ lúc nào đại dương gắn kèm với biết bao mẩu chuyện thương yêu lứa đôi và chuồn vô vào thơ ca. Dưới đó là thơ 4 câu về đại dương, thơ về đại dương cụt, thơ về đại dương và thương yêu hoặc và xúc cảm, bọn chúng tiếp tục giúp cho bạn thưa lên tâm lý, tình thân của tớ, mời mọc chúng ta xem thêm.
Bạn đang xem: thơ về biển 2 câu
Thơ 4 câu về biển
1. Biển muôn thuở vẫn tiếng ồn ào cho tới vậy
Sóng căn tràn vùng vẫy vùng khơi xa
Còn tình anh, em cứ tưởng hiền khô hoà
Ai hiểu rằng những phong tía ập tới.
2. Em thương quá côn trùng duyên nồng ko quện
Vội lụi tàn như ngọn nến thân ái đêm
Biển chiều ni quá lặng lẽ êm đềm đềm
Mà hờn tủi khiến cho tim thêm thắt dậy sóng
3. Thôi anh nhé không còn gì ước vọng
Bờ cát lâu năm em lẻ bóng đơn côi
Chỗ hứa hẹn xưa tiếp tục sở hữu kẻ không giống ngồi
Mình cho tới trước tuy nhiên lạc song cánh nhạn
4. Ai quá thải đem tơ duyên rao bán
Ta thẩn thờ nghe tim rạn vết đau
Biển chiều ni sở hữu một kẻ ôm sầu
Vì nỗi ghi nhớ nối đuôi nhau tấp nập.
5. Biển hiền khô hoà dịu dàng êm ả con cái sóng vỗ.
Biển cuồng con quay cuồng nộ khi bão giông.
Suốt tư mùa sóng dào dạt mênh mông
Bởi đơn độc nên trong tim đậm chát.
6. Cát vẫn lặng lìm khi bồi khi rữa.
Nên đại dương buồn ôm tình lỡ đắng cay.
Sóng bạc đầu yêu thương bờ cát đắm say.
Mối tình câm đại dương đem chan chứa muối bột Trắng.
7. Biển đơn độc sóng vờn điểm xứ kỳ lạ.
Bờ cát nhức buồn hoá đá vọng phu.
Mối tình sầu cứ thế mãi nghìn thu.
Sóng vẫn nhiều tình hời ru bờ cát.
8. Có những khi đại dương thì âm thầm phung phí vắng ngắt.
Bãi cát buồn khi con cái sóng rời khỏi khơi.
Cũng sở hữu khi đại dương cảm nhận thấy nghịch ngợm vơi.
Đó là khi trận mưa rơi tầm tã.
9. Ủ rũ buồn rời khỏi đại dương đi dạo chơi
Ngoài bại sóng cuộn mang đến vơi nỗi buồn
Nơi này giọt lệ thôi tuôn
Cho lòng thôi không còn vương vít nỗi sầu.
10. Biển nhớ em nên con cái sóng bạc đầu.
Cứ từng lớp xô vào bờ bất tận.
Có những lúc biển thét gào giận dữ.
Em chuồn xa… mà chẳng một lần về?
Thơ cụt về biển
Biển nhớ
Thơ: Minh Lý
Em 1 mình bên trên biển
Khung trời của riêng rẽ anh
Tình em như con cái sóng
Cuồn cuộn từng chiều hè
Em mong muốn gửi mang đến anh
Tình muôn thuở thắm mãi
Như bờ bến phung phí dại
Yêu mãi đại dương vô xanh
Em hóng anh về nhé
Biển mãi gọi thương hiệu anh
Gió buồn ru khe khẽ
Lời riêng rẽ em ngọt lành
Về đại dương khơi anh nhé
Tình nồng mặt mũi đại dương xanh
Con sóng hiền khô vỗ mãi
Em vẫn hoài hóng anh.
Biển và anh
Thơ: Lê Khánh
Nếu phố buồn về với đại dương nằm trong anh
Biển vô xanh xao sở hữu vô vàn con cái sóng
Gió thì âm thầm như thắp lên hy vọng
Mọi nỗi sầu em tiếp tục thấy với đi
Nếu một ngày TP.HCM chẳng sở hữu gì
Để em vui mừng thì nên về với biển
Ở điểm này anh tiếp tục fake em đến
Phía chân mây coi bão cuộn với mây
Nếu một ngày em cần thiết 1 bàn tay
Để dắt dìu trải qua mùa giông bão
Hay nhằm sầu không thể vương vãi vai áo
Thì hãy về nghe đại dương hát nằm trong anh!
Bên biển bình yên
Thơ: Hoàng Kim Vũ
Anh cho tới mặt mũi em, nom đại dương bình yên
Khi vô anh, tim đang được cuồn cuộn sóng
Những xúc cảm, những khát khao cháy bỏng
Cứ dồn lên, như nước triều dâng
Em sở hữu biết ko, từng chuyến cho tới mặt mũi em
Anh như phi thuyền quay trở lại sau bão tố
Bao nếm trải những đắng cay, gian tham khổ
Một đời người vinh, nhục hóa hỏng vô
Biển xanh xao ơi, em xanh xao tự động bao giờ?
Cứ hồn nhiên và vô tư lự cho tới thế
Ai nắm chắc hâu phương bình yên ổn đó
Là sóng ngầm cuồn cuộn lòng tim yêu thương.
Tình biển
Sưu tầm
Xem thêm: hình ảnh ngầu cute
Rồi một ngày thuyền quay trở lại căn vặn biển
Vắng thuyền rồi đại dương sở hữu thấy buồn không?
Có đơn độc khi trời trở bão đông
Biển sở hữu giá tiền, sở hữu hoài mong đợi đợi
Tình đại dương mênh mông, cao xa thẳm vời vợi
Theo bão trùng khơi nhắn gởi điều yêu
Xa thuyền rồi đại dương trống trải vắng ngắt cô liêu
Biển sâu sắc thẳm cứ chiều về đứng đợi.
Biển nhớ
Thơ: Minh Lý
Em 1 mình bên trên biển
Khung trời của riêng rẽ anh
Tình em như con cái sóng
Cuồn cuộn từng chiều hè
Em mong muốn gửi mang đến anh
Tình muôn thuở thắm mãi
Như bờ bến phung phí dại
Yêu mãi đại dương vô xanh
Em hóng anh về nhé
Biển mãi gọi thương hiệu anh
Gió buồn ru khe khẽ
Lời riêng rẽ em ngọt lành
Về đại dương khơi anh nhé
Tình nồng mặt mũi đại dương xanh
Con sóng hiền khô vỗ mãi
Em vẫn hoài hóng anh.
Thơ về đại dương hài hước: Đừng ghen tị em với biển
Tác giả: Anh Thư
Từ bao giờ… sở hữu đại dương, anh biết không?
Mà bờ bến bãi trãi rộng lớn lâu năm cho tới thế…
Từ bao lâu… bao đời, bao thế hệ…???
Biển mênh mông lan tận cuối khu đất trời.
Ngày đại dương buồn, thuyền vỗ sóng xa thẳm khơi
Những khi ko anh, em về nghe đại dương hát
Biển cô đơn! Nên xuyên suốt đời thèm khát
Chảy mãi miệt giũa thám thính kiếm bờ bến tương!
Biển dịu dàng êm ả, xua tan nỗi dỗi hờn…
Em yêu thương đại dương từ thời điểm ngày anh ko đến
Biển che chở em những chiều anh lỗi hẹn
Biển ôm em lòng trong những năm mon buồn tênh.
Em yêu thương biển! và ni yêu thương anh hơn!
Xin chớ xa thẳm em anh nhé... khi tức giận hờn!
Biển và bờ
Sưu tầm
Biển dịu dàng êm ả, mơn man bờ cát trắng
Bờ thản nhiên, lặng đậm vết thuyền đi
Biển ngân lên các mùa sóng rầm rì
Ru bờ cát bên dưới trăng vàng soi bóng.
Bờ nín thinh, lòng ôm bao ước vọng
Một ngày bại, thuyền lướt sóng trở về
Thuyền và bờ nằm trong thỏa chiêm bao thụi – khê
Dìu dạt mãi, khúc tình khúc bạt mạng.
Thơ về đại dương và em
Biển Và Em
Tác giả: Gió Phương Nam
Em yêu thương biển
Từ ngàn con cái sóng vỗ
Biển của người nào và sở hữu tự động bao giờ
Biển hiền khô hòa nên vô cùng đẹp mắt vô cùng thơ
Biển khó tính khi sóng xô vô tận bãi
Biển của anh ấy của em của thương yêu muôn thuở
Sao anh ko thực hiện thơ nhằm em đợi em chờ
Để em hờn khi chiều xuống ngẩn ngơ
Để bão lộng che chở em mơn trớn
Biển Của Em
Tác giả: Ho Nhu
Anh vẫn biết Biển mênh mông là thế
Khi trào dưng khi lại nhằm sóng lừng
Biển của em khi kín mít như bưng
Lúc mạnh mẽ chẳng mong muốn ngừng giông bão
Biển của em sóng tình luôn luôn hỏng ảo
Rất đậm mòi nên dự đoán nhiễu điều
Biển của em cho dù giông tố bao nhiêu
Bình Minh cho tới toả rạng nhiều mức độ sống
Biển bát ngát đón buồm căng bão lộng
Nâng thuyền lên nhằm không ngừng mở rộng tầm nhìn
Yêu Biển rồi hãy tạo nên lưu giữ niềm tin
Nuôi xúc cảm gửi vô ngàn thương nhớ
Về nhé em! Biển trao duyên gửi nợ
Cũng sở hữu khi Biển không có căn cứ đẩy thuyền
Chỉ đón hóng hằng sáng Bình Minh lên
Hòa vô Biển như sấm rền mùa hạ
Trời và Biển cho dù nhuộm xanh xao nhì ngã
Nhưng ngàn đời hiến dưng cả vì như thế em
Cứ từng chuyến ghi nhớ Biển hãy buông rèm
Đón niềm hạnh phúc thỏa khát thèm nỗi ghi nhớ.
Biển, Anh và Em
Khải Nguyên
Có người mong muốn thực hiện con cái tàu lắng sóng
Chia đại dương trở nên nhì nửa – đại dương và em.
Anh sẽ không còn thực hiện như vậy đâu em
Thương đại dương lắm… và thương em lắm!
Con tàu cứ lênh đênh thân ái nhì khoảng chừng lặng
Nghiêng ngả mặt mũi nào thì cũng thương ghi nhớ mặt mũi bại.
Anh van thực hiện phân tử muối bột đậm sẻ chia
Hòa vô đại dương, đại dương là em – anh chẳng lưu giữ gì mang đến riêng rẽ anh cả
Anh đó là anh, là phân tử muối bột ngàn năm
Cứ đậm tuy nhiên thủy cộng đồng, cứ trọn vẹn đời hào tan vô ngực biển
Để khi kết tinh anh, phân tử muối bột đời anh nhận kể từ em – thương mến!
Ba vạn sáu ngàn ngày – muối bột vẫn đậm, gừng cay!
Thơ về đại dương vui mừng, hài hước
- Nếu thương yêu là biển
Học sinh được xem là thuyền
Còn Phụ huynh là quyền
Sẽ cấm thuyền rời khỏi đại dương. - Hoàng thơm trên biển khơi thì màu sắc tím
Nhưng em lại quí màu sắc hồng
Mà tim em vẫn tồn tại trống
Anh mong muốn đưa vào không? - Anh đưa theo chút mặn
Em tưởng mất mặt đại dương xanh
Lòng này tuy rằng nhỏ bé
Nhưng ngàn nỗi ghi nhớ anh. - Em và đại dương, thương yêu anh rộng lớn ngỏ.
Biển vô hồn và em ở vô tim.
Anh là cát in đậm gót chân em.
Sóng triều ghen tị hờn, dạt dào bộp chộp xóa. - Sóng bạc đầu kể từ bại cần ko anh?
Còn ngàn năm đại dương xanh xao vẫn huyền bí?
Không đâu em đại dương ko phải cộng đồng thủy
Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy cộng đồng. - Trả lại biển! Trả lại em mang đến biển!
Anh đem theo đuổi một chút ít đậm này
Để từng khi chỗ bị thương thức dậy
Anh xối vô vào bại xót và cay! - Nếu ko được về với đại dương.
Em chẳng mơ trở nên loại sông
Những con cái sóng phủ lên bờ bãi
Ồn ào tuy nhiên trống vắng mênh mông. - Dòng sông em chính thức kể từ anh.
Cũng là điểm chính thức nỗi ghi nhớ.
Sông mải miết tìm tới điểm chạm mặt.
Nơi sông và đại dương gửi gắm hòa. - Biển rất có thể cất giấu nỗi sầu của đại dương.
Nhưng làm thế nào sóng cất giấu nổi lòng bản thân.
Em như cánh buồn căng bão.
Anh làm cái gi nhằm cất giấu nỗi lòng anh? - Anh vẫn biết tình em và tình đại dương.
Trong như gương và thiết tha thật nhiều.
Anh chuồn thân ái nhì côn trùng tình tuyệt diệu.
Tuổi xuân bản thân trời khu đất cũng xốn xang. - Dù khi đại dương tím chiều phung phí ngây ngô.
Bão tố thời hạn sụp Trắng trời.
Biển khát vô anh ngàn con cái sóng.
Vẫn vỗ sớm hôm cho tới em thôi… - Đứng 1 mình trước đại dương anh ơi!
Biết thưa gì với ngàn con cái sóng vỗ.
Trời bát ngát thênh thang nhiều nỗi ghi nhớ.
Và em biết kể thế này mang đến bờ cát trắng xóa thông cảm. - Biển dịu dàng êm ả, đại dương không để ý vơi êm đềm.
Mà xốn xang trước tình em giá buốt phỏng.
Nhớ dáng vẻ đứa ở mặt mũi bại hồ nước sâu sắc rộng lớn.
Không biết giờ này còn có đứng trước biển… ghi nhớ em. - Lòng người – loại đại dương tí hon.
Mà ngàn năm nữa vẫn tồn tại sâu sắc xa!
Có bờ nhằm tấn công thuyền rời khỏi.
Không bờ, nhằm tự động bát ngát sóng dào…
Biển và sóng đang trở thành hình tượng của thương yêu, của nỗi ghi nhớ. Vì vậy, mọi khi sở hữu tâm lý, người tao lại hay được dùng những câu thơ 4 chữ, thơ cụt về đại dương tuy nhiên Quantrimang.com tiếp tục tổ hợp phía trên nhằm thưa lên nỗi lòng của tớ. Bên cạnh đó, những chúng ta cũng có thể xem thêm thêm thắt stt về đại dương, cap về đại dương cụt, hoặc và thắm thiết nhằm lựa tuyển chọn được stt tuyệt vời nhất nhé.
Xem thêm: ảnh bìa facebook buồn
Bình luận