Tri ân người lái đò
Bạn đang xem: tho 20 11 hay nhat
Tri thức xa xưa quay về trên đây,
Ân tình thâm thúy nặng trĩu của cô ấy thầy!
Người mang độ sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều thanh lịch bến đây?
Đò đến vinh quang đãng điểm khu đất lạ;
Cám ơn người đang được lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi vô dạ…
Người đã gom con cái vượt lên trên đắng cay!
Nguyễn Trung Dũng
Bụi Phấn
Thầy con cái giờ đang được già cả rồi
Mắt lờ mờ, chân yếu ớt, domain authority bùi nhùi còn đâu
Phấn rơi bạc cả cái đầu
Đưa con cái qua chuyện những tang hải cuộc đời
Mỗi Lúc lớp bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo nõn phân tử những câu nói. yêu thương thương
Cho con cái vững vàng bước nẻo đường
Hành trang kỹ năng, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo chi phí, cơm trắng áo, vòng xoay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng sủa ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con cái mãi tự động hào
Cúi đầu kính cẩn... thương sao dáng vẻ thầy
Dẫu đời xuôi, ngược cơ đây
Tim con cái ghi xung khắc câu nói. thầy Lúc xưa
Khuya rồi thầy đang được ngủ chưa?
Ngàn nhành hoa thắm kính thưa... dưng thầy
Cho con cái cuộc sống đời thường hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!
Hoài Thương
***
Hoa nở bên trên lối ưu tư
Dòng đời khéo lựa chọn nghiệp duyên
Đưa đò trí thức phi thuyền nhân văn
Ươm cây kể từ khu đất thô cằn
Một đời lo phiền suy nghĩ, khuyên răn răn "nết người"!
Tâm hồn chuyên nghiệp bón tươi tốt,
Tưới câu nhân ngãi, rất nhiều người thành danh.
Con thuyền vượt lên trên sóng chòng chành
Mái chèo khi mỏi, liêm thanh nhắn gửi lòng!
Khơi loại câu cá nước trong
Bất công ko hết! Chạnh lòng niềm mơ
Dòng sông luôn luôn đem bến bờ
Người cút còn lưu giữ, người mơ...đợi gì?
Một đời tận tụy, tâm tri
Phấn vương vãi khóe đôi mắt nhằm vì thế sau này.
Hiền nhân, tài chí, nghiệp lâu năm,
Cho đời hoa nở ngày mai - Ơn Người!
ĐNT
***
Nghe thầy hiểu thơ
Em nghe thầy hiểu bao ngày
Tiếng thơ đỏ lòe nắng nóng xanh rờn cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm êm như giờ đồng hồ của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe gửi trận mưa thân mật trời
Thêm yêu thương giờ đồng hồ hát u cười
Yêu thơ em thấy khu đất trời đẹp mắt ra…
Trần Đăng Khoa
***
Cô Thầy Tôi
Trong ngôi trường vất vả dạy dỗ đàn con
Chẳng quan ngại gian khó quãng thân mật mòn
Ló sáng sủa rạng đông cơm trắng mãi vội
Về tối lịm tắt bữa ko ngon.
Âm âm thầm hướng dẫn ơn luôn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răn răng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm những giọt mồ hôi toàn lớp bụi phấn
Cô Thầy cực nặng nhọc tựa ngàn non.
Tứ Gia
***
Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm mon êm êm trôi
Con đò kể chuyện 1 thời cực kỳ xưa
Rằng người lèo lái đón đưa
Mặc cho tới lớp bụi phấn thân mật trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách xa xưa cơ rất nhiều lãng quên
Rời xa xăm bến nước quên tên
Giờ sông vắng vẻ lặng buồn tênh giờ đồng hồ cười
Giọt sương rơi đậm mặt mày đời
Tóc thầy bạc White thân mật trời chiều đông
Mắt thầy mỏi mòn xa xăm trông
Cây trơ trọi đứng thân mật loại thời hạn...
Nguyễn Quốc Đạt
***
Người lái đò
Một đời người - một loại sông...
Mấy ai thực hiện kẻ đứng nom bờ bến,
"Muốn qua chuyện sông cần lụy đò"
Đường đời muôn bước cậy nhờ người fake...
Tháng năm dầu dãi nắng nóng mưa,
Con đò trí thức thầy fake rất nhiều người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu thương van tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc - cái đầu sương
Mãi theo đuổi tớ từng muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn tồn tại đây
Thầy fake tiếp những đò đẫy qua chuyện sông...
Thảo Nguyên
***
Xin lỗi những em
Tôi đâu cần người thực hiện nông
Cày xong xuôi tấn công giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy dỗ rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời ko yên tĩnh.
Trách bản thân đứng trước những em
Dửng dưng cả giờ đồng hồ hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần dần theo đuổi lớp bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đẫy tuổi tác xanh
Dẫu là câu nói. giảng của mình
Cơn ho chợt cho tới vô tình tách ngang
Dẫu là tiết học tập vừa phải tan
Bước qua chuyện cửa ngõ lớp song thứ tự hụt hơi!
Hiểu dùm tôi những em ơi
Giấu bao ám ảnh ranh nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn cung cấp mua
Áo cơm trắng nào là dễ dàng chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống đời thường mặt mày ngoài
Nhiều điều xa xăm kỳ lạ phát biểu hoài riết quen
Dở hoặc, yêu thương ghét bỏ, White đen
Còn bao thực sự đang được nom trực tiếp đâu
Ai còn dằn lặt vặt tối sâu
Trong từng sợi tóc bạc mầu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi những em
Hiểu đi ra Lúc đang được lớn mạnh mai này!
Trần Ngọc Hưởng
***
Nghĩa cô thầy mãi ko quên
Bao năm mon, ni tớ giật thột tỉnh giấc
Xem thêm: ảnh quán cafe đẹp
Sắp qua chuyện rồi những mon ngày thân mật thương
Những ngày vui mừng của một thuở cho tới trường
Đang trôi dạt theo đuổi từng chòm mây White.
Con lưu giữ lắm những xa xưa đằm thắm
Cô dậy con từng đường nét chữ vần thơ
Cô fake con cái gõ cửa nhà cuộc đời
Và duyên dáng vẻ của một người đàn bà.
Tâm hồn con cái, một nỗi phiền dài
Cô ôm ấp, xoa đầu Lúc con cái khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nom bọn chúng con
Tuổi nhỏ bọn chúng con cái nào là đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ ngược gọi cô là “trại chủ”
Và bọn chúng con cái là những con cái chiên nhỏ xíu nhỏ
Cô chăn dắt bên trên đồng cỏ trí thức bát ngát.
Khi những ngày cuối của thời học viên chuẩn bị qua
Con mới nhất giật thột xem sét một điều nho nhỏ
Một tình thương bát ngát và vô tận
Cô dành riêng cả cho tới những con cái chiên nhỏ bọn chúng con cái.
Hiệp Hòa
***
Lời ru của thầy
Mỗi nghề ngỗng mang trong mình 1 câu nói. ru
Dở hoặc thầy cũng lựa chọn ru khúc này
Lời ru của bão màu sắc mây
Con sông của u lối cày của cha
Bắt đầu cái tuổi tác lên ba
Thầy ru điệp khúc quê mái ấm cho tới em
Yêu rồi cũng lưu giữ yêu thương thêm
Tình yêu thương chẳng đem bậc thềm cuối đâu!
Thầy ko ru đầy đủ ngàn câu
Biết con cái chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em mang trong mình 1 thời
Ước mơ thì rộng lớn như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa vô hồn
Cái hoa vô lá, cái nõn vô cây
Thầy ru không còn cả ham mê say
Mong cho tới đầy đủ ước mơ đẫy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn xoe đêm
Thầy ru Lúc mặt mày trời lên từng ngày
Trong em phân tử chữ xếp dày
Đừng quên u vẫn lo phiền gầy còm phân tử cơm
Từ vô vòm đuối ngôi trường
Xin câu nói. ru được dẫn lối em đi
(Con lối thầy tưởng song khi
Tuổi thơ lăn lóc một vòng bi cho tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già cả thôi
Hóa thân mật vào cụ thể từng cuộc sống những em
Thì cho dù phấn White bảng đen
Hành trang ấy đầy đủ thầy rước theo đuổi mình
Đoàn Vị Thượng
***
Người cút mạng ước mơ
Chiều buông rộn giờ đồng hồ ve sầu ngân
Bước chân thầy đột đủng đỉnh dần dần lối xưa
Một đời mạng thảm ước mơ
Để em mang trong mình 1 tuổi tác thơ huy hoàng.
Đò đẫy gánh ước mơ sang
Đổ về bến hứa hẹn vững vàng vàng thầy trao
Thời gian lận tựa giấc chiêm bao
Quay cút ngoảnh lại đang được vô tuổi tác ông.
Cảm ơn bao ước mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí khó khăn ko Chịu đựng lùi
Hôm ni vững vàng bước lối đời
Nhờ công thầy đang được một đời bón chuyên nghiệp.
Tiêu
***
Tấm Lòng Thầy Cô
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen kịt phấn White xiết bao nghĩa tình
Thương cùn áo White xinh xinh
Học trò nghịch ngợm góc nhìn thơ ngây
Cho cho dù vất vả đắng cay
Đứng bên trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần thiết hứa hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ lòe tối về trở trăn
Quyết tâm vượt lên trên từng khó khăn khăn
Cho thuyền cập cảng tin cậy ai ơi
Các em cút tư phương trời
Dõi theo đuổi bạc tóc gởi câu nói. yêu thương thương
Phan Hạnh
***
Suy suy nghĩ về ngày đôi mươi.11
Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam
"Tôn sư trọng đạo" trò nào là dám quên
Thầy cô như thân phụ u hiền
Ươm nõn nhân cơ hội con em mình nên người
Rưng rưng khóe đôi mắt ai ơi
Thương thầy gia sư những điểm bạn dạng làng
Nơi đem con cái suối vắt ngang
Núi cao, rừng um tùm ai màng... viếng thăm
Nơi tuy nhiên cuộc sống đời thường khó khăn khăn
Miếng ăn ko đầy đủ "đi thăm" vì thế gì
Thành phố đá quý bánh thiếu hụt chi
Hoa tươi tỉnh, đá quý tặng, phong so bì đâu lo
Thôn quê cực lũ học tập trò
Thương thầy cô lắm tuy nhiên lo phiền thế nào
Phụ huynh áy náy, trớ nao
Gia cảnh là vậy, đá quý nào là được đây
Thầy cô trong mỗi ngày này
Lại cút thăm hỏi động viên cơ trên đây từng nhà
Động viên, yên ủi u cha
Cho con cái đến lớp nhằm tuy nhiên rộng lớn khôn
Nhà giáo - kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao thách thức còn rộng lớn thực hiện ngoài
So so bì đem trúng, đem sai
Thực tế là vậy bao nhiêu ai tỏ tường
Vài câu nói. nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh mái ấm giáo, đoạn đường chông gai
Tri ân toàn bộ những ai
Ngày tối nuôi chăm sóc nhân tài mai sau
Dằn lòng van phát biểu tăng câu
Biết bao mái ấm giáo vùng thâm thúy đang được nghèo
Xa quê, thực trạng gieo neo
Ai ơi hãy suy nghĩ một điều quan tiền tâm
Nguyễn Thành Công
***
Nhớ công ơn thầy
Làm sao quên được ơn thầy
Công người giáo dục đem ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cố gắng tay
Rèn con cái chữ ghi chép mới nhất thật thà hàng
Nhớ thầy lưu giữ cái đò ngang
Tay thầy lèo lái fake thanh lịch bao người
Nhọc nhằn khó khăn vẫn vui
Vì đàn trẻ em vì thế đời mai sau
Từng đoàn tiếp nối nhau kề nhau
Dựng xây giang sơn sớm mau vì thế người
Non sông ngoạn mục đẹp mắt tươi
Có công thầy đang được tô bồi ngày qua
Nguyễn Văn Chiểu
Phương Mai (Sưu tầm)
Xem thêm: hình vẽ mèo cute
Bình luận